Chương 9: (Vô Đề)

Lúc này Kiều Diệc Khê ngồi ở chỗ râm mát đã đứng dậy, hiển nhiên là bị ba người ồn ào đến mức ngồi không yên.

Trịnh Hòa đang đợi Chu Minh Tự trả lời, vì sao đột nhiên mua motor.

Nhưng Chu Minh Tự chỉ nghiêng đầu liếc cậu ta, ném một câu "liên quan cậu cái rắm", sau đó thong thả đi đến chỗ vali.

Trịnh Hòa:?

Kiều Diệc Khê quay đầu nhìn Chu Minh Tự, hỏi: "Bạn cậu đến rồi chứ?"

Cậu gật đầu.

Cô thiện ý nhìn ba người kia cười cười, "Thật sự không cần các anh dẫn, em bên này có người quen."

Mấy người đó nhìn cô đúng là có bạn đi cùng, chỉ có thể để tâm tư "tiếp cận học muội xinh đẹp" giấu dưới đáy lòng, đặt vali của cô xuống.

"Được rồi, không thì thêm WeChat, trường học phức tạp, về sau có gì không hiểu có thể hỏi anh."

Nghĩ nghĩ, Kiều Diệc Khê có chút khó xử: "Nhưng số WeChat của em bị trộm rồi."

"Q. Q thì sao?"

"Q. Q cũng bị trộm."

"Di động?"

"Màn hình di động bị nứt, tạm thời không bấm được nữa."

"……"

Người đối diện nhìn vẻ mặt ngây thơ vô tội của cô, cặp mắt hạnh ngập nước kia, còn có má lúm đồng điếu trên gò má phúng phính, nhất thời mất đi khả năng phân biệt.

Quá vô tội, đến nỗi nói ra những lời như vậy cũng cảm giác cực kỳ chân thành.

Lúc ba người kia ngơ ngác nhìn nhau khó mở miệng rồi rời đi, Chu Minh Tự mới nhịn không được cúi đầu cười.

Cô nói những lời này ngược lại còn rất hợp lý.

Lúc này Trịnh Hòa đã đi đến bên này, cậu nhìn Kiều Diệc Khê, trong đầu nhảy ra một dấu chấm hỏi.

…… Một gương mặt rất quen thuộc, hình như đã gặp ở đâu đó.

Kiều Diệc Khê rất nhanh nhớ ra bản thân và Trịnh Hòa đã gặp nhau một lần, là vụ hiểu lầm giày cao gót, đi cùng Chu Minh Tự chính là Trịnh Hòa.

Nhưng mà cũng không quan trọng, cho nên cô cũng không mở miệng nói.

Trịnh Hòa đến trước mấy ngày, cho nên mấy chỗ trong trường cũng thăm dò khá rõ ràng.

"Bên này là nhà ăn số một, vòng qua cái ngõ nhỏ kia, bên cạnh tiệm photo chính là nhà ăn số hai."

"Bên phải cửa ký túc xá sinh viên là nhà ăn số ba, đi vào trong đến cuối đường là nhà ăn số bốn."

"Đi ra ngoài con đường này là chỗ nhận chuyển phát nhanh."

……

Kiều Diệc Khê nhớ kỹ từng cái, sau đó thuận lợi tìm được cửa tòa nhà số sáu.

Vừa dừng lại, cô nghe điện thoại của Chu Minh Tự vang lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!