Chương 63: (Vô Đề)

04. / Ăn tôi. /

—— Nếu như tôi nói... Tôi nghiêm túc thì sao.

Lời này trọng lượng không nhẹ, nhưng cũng không nặng.

Hướng Mộc mím môi đờ ra nhìn ngăn kéo ở trước mặt.

Cô nghĩ, nếu như cô còn là cô lúc năm nhất, còn chưa trải qua bạn trai cũ như Đinh Huyền, thì lúc đối mặt với bốn chữ "lãng tử quay đầu" sẽ dâng trào lên ý nghĩ tình yêu mới mẻ nhất định đã vượt qua tất cả, không quan tâm tất cả những chuyện khác mà đi tin tưởng nó và tức khắc đi vào.

Không có ai không hi vọng mình là đặc biệt.

Không có ai không thích mình là đặc biệt.

Không có cô gái nào không đi chinh phục tìm kiếm cuộc sống quần áo lụa là, muốn nhận được thành tựu và cảm giác thỏa mãn như vậy.

Nhưng... Có vết xe đổ như Đinh Huyền, nói cô không sợ thì cũng là không thể.

Cô bây giờ đã không có cách nào để đơn giản tin con trai có thể nhanh như vậy hồi tâm, dù sao thì trước đó Đinh Huyền còn đang bên cô, cũng đưa ra lời thề son sắt bảo đảm xóa WeChat của tất cả các cô gái khác, mà cô cũng tin chuyện đó.

Sau đó mới biết anh ta có rất nhiều số WeChat.

Cho nên Hướng Mộc cuối cùng vẫn còn xoay chuyển con ngươi, không nói gì.

Thư Úy anh... Không biết điều kiện tốt hơn Đinh Huyền biết bao, chỉ là ở cửa trường học chờ cô tan học cũng đã nhận được vô số lần bắt chuyện, anh ấy phải đối mặt với hấp dẫn, ước chừng so với Đinh Huyền còn nhiều hơn nhiều.

Cô đã không dám đơn giản hay qua loa bằng bất cứ giá nào nữa.

Trong xe xảy ra trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng vẫn là Thư Úy mở miệng trước.

"Dù cho không muốn đồng ý tôi thì cũng không cần thiết bày ra loại sắc mặt đau khổ này chứ?" Anh cười, "Làm như tôi sử dụng bạo lực lạnh gì với em vậy."

Hướng Mộc mím môi.

"Bị tôi thích rất đau khổ?"

Cô còn chưa kịp trả lời đã nghe thấy Thư Úy tự nói, "Cũng không nên như vậy, tôi thấy em cũng không ghét dáng vẻ của tôi."

"..."

Hình như Thư Úy không cần cô lập tức đưa ra trả lời, điều này làm cô cảm thấy dễ dàng một ít.

Quên đi, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, cứ thuận theo tự nhiên đi.

Hướng Mộc nhìn trước mặt: "Đi đâu?"

"Ăn cơm."

"Tôi vừa mới ăn rồi."

"Vậy ăn thêm một bữa nữa."

"..."

Cứ như vậy, Hướng Mộc đã ăn cơm trưa lại bị Thư Úy dẫn tới quán ăn.

Cô vốn tưởng là hai người ăn cơm, không ngờ tới mấy người bạn anh đã ở trong phòng.

Vậy mà anh lại dẫn cô đến gặp bạn bè của mình sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!