Chương 31: (Vô Đề)

Kiều Diệc Khê trăm lần không nghĩ tới Chu Minh Tự sẽ về vào lúc này.

Cô hoả tốc ngắt video, sau đó buông tay còn lại xuống, đặt gối cậu lên giường lại.

Dường như mọi thứ đều trở về như lúc bắt đầu.

"…… Không có gì," Kiều Diệc Khê nặn ra một nụ cười mỉm vừa ưu nhã lại không mất lịch sự, "Chúng tớ đang tổng vệ sinh."

"Tớ thấy ga giường cậu nhăn rồi, nên mới lại đây kéo một chút."

Chu Minh Tự đến gần, nhìn xung quanh một vòng, phát hiện mặt đất đúng là đã được dọn, cũng không nghi ngờ gì, cậu gật đầu.

Kiều Diệc Khê lặng lẽ ném điện thoại vào túi, xoay người, thay đổi chủ đề: "Cậu đi ra ngoài làm gì?"

Cậu rũ mắt.

Thật ra là Mã Kỳ Thành muốn ký một hợp đồng làm streamer với một công ty trò chơi, điều khoản trên hợp đồng rất nhiều, Mã Kỳ Thành này lại thích chuyện bé xé to, nên luôn gọi điện thoại nhắn tin cho các cậu, thương lượng những việc cần chú ý.

Vừa nãy đi gửi hợp đồng, Mã Kỳ Thành còn một hai đòi cậu và Phó Thu đi cùng, sợ bản thân điền sai chỗ nào đó.

Nhưng mà Mã Kỳ Thành tạm thời chưa muốn nói chuyện này với người khác, cũng nhờ bọn họ bảo mật giúp mình.

Vì thế Chu Minh Tự chỉ qua loa trả lời cô: "Có chút việc bận."

Kiều Diệc Khê như bừng tỉnh "ừ" một tiếng, nâng tầm mắt: "Vậy tớ ra ngoài trước đây, cậu bận đi."

"Ừm."

Lúc cô đi đến cửa, bỗng nhiên bị người khác gọi lại.

Chu Minh Tự rũ mi mắt, thấp giọng nói: "Lát nữa qua đây."

Cô mơ màng hàm hồ nói được, nhanh chóng thoát khỏi hiện trường.

Sau khi chạy vào phòng mình, cô giơ tay sờ mặt.

Tay thì lạnh, mặt thì nóng.

Sau khi thở ra một hơi "sống sót sau tai nạn" thật dài, cô dựa vào cạnh cửa gửi tin nhắn cho Thư Nhiên: [ Cậu ấy vừa chợt quay về, cho nên tớ cúp điện thoại. ]

Thư Nhiên: [ Cậu ta có phát hiện gì không??? ]

Kiều Diệc Khê: [ Tạm thời chưa. ]

Thư Nhiên: [ Tớ vừa nhìn một chút, hình như đúng là còng tay, nhưng tớ cũng không biết cậu ta lấy cái đó làm gì. Gần đây cậu ta có chỗ nào khác thường không? ]

Kiều Diệc Khê nghĩ đến lúc mới nãy hỏi cậu mà cậu hơi trốn tránh, gửi đi cái sticker gật đầu.

Lại nói: [ Dưới gối và gầm giường cũng có rất nhiều đồ vật tớ không tìm thấy. ]

Thư Nhiên: [ Ví dụ như? ]

Kiều Diệc Khê: [ Áo hai dây và móc gài bra. ]

Thư Nhiên khiếp sợ đến mức gửi qua một chuỗi dấu chấm than: [ Vì sao ở bên kia của cậu ta có loại đồ này của cậu, là mẹ nó loại tình thú mới sao? Cái này chân thật sao?? ]

Ngay sau đó, Thư Nhiên lại nói: [ Dù sao thì tớ cảm thấy gần đây cậu nên chú ý một chút, tuy bây giờ chưa xác định được là tình huống gì, nhưng tự bảo vệ một chút cũng không sai. ]

Kiều Diệc Khê cũng có ý này: [ Ừm. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!