Chương 20: (Vô Đề)

Ngón tay của Chu Minh Tự dời xuống vạt áo, mày nhíu lại nói một câu: "Ý…… Gì?"

"A," cô gãi gãi đuôi mi mắt, "Chỉ là đọc sách thôi, đọc sách thôi."

Cậu suy tư một lát, dường như bừng tỉnh hiểu ra gì đó.

"Tôi nói Há Cảo động dục."

Kiều Diệc Khê đột nhiên ngẩng đầu lên: "Nó không phải đã triệt sản sao?"

"Trong vòng ba tháng sau khi triệt sản sẽ động dục, là hiện tượng bình thường," Chu Minh Tự nhẹ giọng phổ cập khoa học, "Qua một lát là tốt rồi."

Mặc kệ là mèo đực hay mèo cái, triệt sản đều có lợi đối với sức khỏe của chúng nó và tuổi thọ cũng được kéo dài, còn có thể tránh cho Há Cảo lưu tình khắp nơi, do đó trở thành một người cha "không hợp quy cách".

Kiều Diệc Khê đáp lại bằng việc kéo dài âm cuối, lúc này mới hiểu ra, tiếng kêu đêm nay của Há Cảo đúng thật là có chút khác thường.

"Vậy, chúng ta có cần giúp nó làm chút gì không?"

"Không cần," Chu Minh Tự lại giơ tay lên cài lại cúc áo kia, "Bây giờ nói thử vấn đề về sách của cậu."

"……"

Cô nuốt nước bọt, ánh mắt mơ hồ: "Sách của tớ làm sao?"

Ngón tay thon dài của chàng trai chỉ vào từng cuốn sách, không nhanh không chậm lên tiếng: "Nói không với nhân sinh phóng túng? Ma trảo tội ác? Mặt người dạ thú…… Ừm?"

Bản thân là một người đã sớm có chuẩn bị đối với việc sống chung, dựa trên tư duy kín đáo của Tiểu Kiều tỷ tỷ mà nói, sai lầm có chỉ số thông minh thấp như vậy thì tất nhiên cô sẽ không phạm phải.

Ví dụ như giờ phút này, để tránh cho việc xấu hổ, bậc thang mà cô tự chuẩn cho mình chính là ——

"Ây da, không phải, mấy cuốn này đều là sách tớ đang đọc gần đây, bởi vì tên sách không dễ nghe, tớ đã tùy tiện tìm đồ vật bao nó lại."

Kiều Diệc Khê tháo bìa ngoài của cuốn《 Vùng Cấm Sống Chung: Nói không với nhân sinh phóng túng 》ra, bên trong quả nhiên là một khoảng trời riêng biệt, là tên của một quyển sách mới.

Rất tốt.

Có thể lấy tên sách để nhắc nhở, còn có thể gãi đúng chỗ ngứa mà giảng hòa sau khi nhắc nhở, không làm hai bên lâm vào tình huống xấu hổ, chỉ là ngụ ý.

Chu Minh Tự rũ mắt nhìn thoáng qua, cái tên bỗng nhiên hiện ra bên trong quyển sách mới kia là ——《 Tân Hôn 101 Đêm: Tổng tài đại nhân nhẹ chút 》.

Chu Minh Tự: "……"

Loại tiểu thuyết này mà nói…… Hình như đúng là nên che giấu một chút.

Kiều Diệc Khê: "…………"

Trước khi đi cô tùy tiện lấy ba quyển sách trên bàn Thư Nhiên, bây giờ mới phát hiện ra là loại sách có tên như vậy.

Ông trời ơi, rốt cuộc là nữ sinh viên hiện đại mỗi ngày nghĩ đến cái gì chứ?!

Cậu cong môi nhẹ nhàng mỉm cười, không biết vì sao cười.

Xoay người đi, trước khi quay về phòng thì cậu ngừng cười, giọng nói trầm thấp nói với cô: "Vậy cậu đọc kỹ đi."

Kiều Diệc Khê khịt khịt mũi, tuyệt vọng nhét sách vào ngăn kéo.

Thư Nhiên có thể đáng tin cậy, heo nái cũng biết leo cây.

///

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!