Edit: Dờ
Trong giây lát, Tần Lệ không thể liên hệ chị dâu tương lai của cô với một cậu con trai, đặc biệt là khi nhìn thấy Thu Thu cột tóc đuôi ngựa dài tới cổ, cô cười khô khốc: Con trai gì chứ...
Biết người khác lần đầu nhìn Thu Thu sẽ nhận nhầm cậu thành con gái, Tần Sấm giải thích,
"Ở Vân Nam bên kia không có thời gian đi cắt nên mới để dài như vậy."
Ai quan tâm Thu Thu tóc ngắn hay dài, Tần Lệ chỉ đang chờ Tần Sấm giải thích mà thôi.
Tần Sấm đưa tay đỡ sau lưng Thu Thu,
"Thì con trai đó... Em ấy là con trai, người Lào nên không hiểu tiếng Trung..."
Không biết nên đáp gì, Tần Lệ và chồng lựa chọn im lặng. Tần Sấm tiếp tục:
"Lần này về rồi không đi Vân Nam nữa."
Có thể sống yên ổn là tốt nhất, đừng nhìn cái nghề lái xe chạy tới chạy lui có vẻ rất vui, thực ra là một nghề có nhiều nguy hiểm.
May mắn thì được đi đường thành thị bằng phẳng, xui xẻo thì không biết phải lái vào tận ngóc ngách nào. Nếu trời còn mưa tuyết, đánh tay lái qua mười tám con đèo lầy lội chật hẹp, chẳng khác nào đánh cược mạng sống.
Cheo leo trên vách núi không thể quay đầu, bên cạnh chính là vách đá cao ngàn mét, chỉ nghe thôi cũng không rét mà run.
Nhưng dù vậy, cũng chẳng liên quan gì đến chuyện anh trai cô đem một cậu trai về nhà.
Không khí vui vẻ vừa rồi bỗng trầm xuống, em gái Tần Sấm khó hiểu đánh giá Thu Thu. Cậu mơ hồ thấy bất an, sau lưng lại cảm nhận được độ ấm từ bàn tay Tần Sấm, Thu Thu trấn định lại, xấu hổ cười cười với anh.
Tần Lệ là con gái đã gả ra ngoài, chuyện của nhà họ Tần cô cũng không tiện nhiều lời, nhưng cô thân thiết với Tần Sấm từ nhỏ, cha mẹ nay mất rồi, cô lo lắng cho anh trai cũng là phải lẽ.
Chuyện xảy ra bất ngờ khiến Tần Lệ chưa kịp chuẩn bị tâm lý, cô chưa từng nghĩ tới việc anh trai cô sẽ thích đàn ông, cô thầm thì,
"Anh... Anh bắt đầu thích con trai từ khi nào vậy?"
Tần Sấm sửng sốt, sau đó lại cười,
"Khi nào ư... Trước đây anh cũng đâu có thích cô gái nào..."
Câu trả lời này không hiểu sao lại khiến Tần Lệ tức giận, đàn bà ở cữ tính tình có vẻ dễ nóng nảy hơn.
Hai người đàn ông ở bên nhau là chuyện gì đây?
Không thể kết hôn, ngay cả sự bảo đảm cơ bản cũng không có. Một thằng nhóc từ Lào tới, chẳng biết chuốc bùa mê thuốc lú gì cho đại ca khiến anh say như điếu đổ.
Còn nữa, Tần Sấm vốn tính thô lỗ, chính anh còn cần được người khác chăm sóc, giờ rước về một thằng nhóc choai choai, sau này sinh sống kiểu gì.
Hai người không có con, già cả rồi phải làm sao?
Rồi thân thích họ hàng lời ra tiếng vào, sự đánh giá tới từ người ngoài, đều là những vấn đề sẽ gặp phải.
Mắt Tần Lệ như tóe lửa, em rể đành bước ra giữa giảng hòa,
"Đồ ăn sắp nguội mất rồi, có chuyện gì vừa ăn vừa nói..." Nói xong thì liếc nhìn thằng con ra hiệu cho nó.
Cậu con trai bị mẹ dọa sợ, cẩn thận kéo góc áo Tần Lệ,
"Mẹ, kêu bác vào ăn cơm đã..."
Tần Lệ quen cái tính hùng hổ ấy rồi, trước đây có Tần Sấm chiều cô, sau này kết hôn có chồng cưng, tính tình ngày càng nóng, được con trai nhắc thì mới hơi xuôi xuống, lúc này nghĩ lại mới thấy giọng điệu nói chuyện với đại ca không được tốt lắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!