Chương 31: (Vô Đề)

Edit: Dờ

Có không ít tài xế bị kẹt xe tại Vân Nam, Lý Thuận cũng trong số đó. Mưa lớn liên tiếp vài ngày, hắn và vợ xuống xe thuê phòng khách sạn.

Trời mưa bao nhiêu ngày thì vợ hắn chửi bấy nhiêu ngày.

Lòng buồn bực khó tả, trời vừa tạnh mưa Lý Thuận liền lẻn ra ngoài, lại nghe vợ hắn rống lên:

"Ông lại định đi đâu! Á à! Định đi gặp con nào chứ gì!"

Lý Thuận đi xa rồi mà vẫn nghe thấy âm thanh rung chuyển trời đất vang bên tai, hắn không quay đầu lại,

"Đi dạo một tý, lát nữa về ngay."

Mặc kệ bà vợ la hét, hắn thọc tay vào túi quần đi ra phố.

Hắn đi dọc ra ngã tư đường, trong đầu không ngừng nghĩ tới Thu Thu.

Tần Sấm đã đánh hắn một trận, vợ hắn cũng đã mắng nhiếc chán chê nhưng Lý Thuận vẫn còn cái ý định đó trong đầu.

Càng không bắt được tới tay thì mong ước, lòng ngứa ngáy không yên.

Hắn còn nhớ rõ Thu Thu hôm đó mặc quần đùi trèo lên xe, hai chân trơn bóng lồ lộ, ngại ngùng đưa cho hắn một chai nước.

Lý Thuận từng tiếp xúc với không ít phụ nữ, đa số đều là những cô gái làm nghề kinh doanh vốn tự có, nếu có cô nào coi như đứng đắn thì cũng là người từng ly dị.

Đám phụ nữ ấy đa số đều lõi đời, nhất là lại làm cái nghề kia, tinh như cáo, không sạch sẽ đáng yêu như Thu Thu.

Gặp bao nhiêu mỹ nhân đẫy đà nở nang, lần đầu thấy một người thuần khiết như Thu Thu, Lý Thuận nhớ mãi không quên.

Nếu muốn tìm người giống như Thu Thu thì chắc chắn là con gái nhà lành, chẳng ai muốn dây vào một tên đàn ông đã có vợ.

Lại nghĩ về bà vợ dữ như cọp nhà hắn, muốn ly dị cũng không được, cô ta hung hãn vô cùng, lại dỗ ngọt đến nỗi cha mẹ hắn đều nghe theo.

Lý Thuận chỉ có cái gan háo sắc, còn bình thường thì nhưu con rùa rụt cổ, thấy khó là lui.

Lý Thuận bực bội dập tàn thuốc rồi ném ra đất, tàn thuốc dính nước mưa phát ra tiếng xèo. Vừa ngẩng đầu lên, đứng trước quầy bán bỏng ngô kia chẳng phải người mà hắn đang mong nhớ sao?

Lý Thuận thậm thụt nhìn tứ phía, thế mà lại không thấy Tần Sấm đâu, Tần Sấm dám để cô vợ nhỏ xinh đẹp ra đường một mình ư.

Cũng khó trách Thu Thu dễ lừa, một cái máy nổ bỏng tàn tạ cũng có thể khiến cậu hào hứng sáng mắt lên.

Tần Sấm dễ dàng bắt được một em gái xinh đẹp như vậy, Lý Thuận càng nghĩ càng không cam lòng.

Hắn vừa định đến gần thì một tên đàn ông lạ mặt lén đến phía sau Thu Thu, túm lấy cổ tay cậu hùng hổ lôi đi.

Nhất thời Lý Thuận không biết có nên xông lên không, hắn sững người tại chỗ, vừa lúc tiếng kêu sợ hãi của Thu Thu lọt vào tai Tần Sấm.

Quả nhiên Tần Sấm vẫn ở gần đó, có vợ đẹp như vậy nào ai lại muốn buông tay.

Lý Thuận nghển cổ nhìn, cho đến khi bóng dáng hai người biến mất, hắn mới sực nhớ ra tên đàn ông lúc nãy.

Hắn nghe loáng thoáng tên đó nói cái gì mà mua mua bán bán trả tiền, liền bám theo gọi lại.

"Huynh đệ, chờ một chút!"

Tên đàn ông kia đang nổi nóng, trợn mắt quay lại quát, Chuyện gì!

Lý Thuận khom lưng nói,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!