Chương 25: (Vô Đề)

Lại đến ngày giục bản thảo của tháng này, trùng hợp đúng lúc Giản Dật vừa mới đi công tác về, Tử Ngôn vốn định lợi dụng mấy ngày này để ở cạnh Giản Dật luôn, ai mà ngờ đâu cô nhận được thông báo là từ nay không cần phải đi giục bản thảo nữa, bởi vì đã có người thay thế cô rồi.

Tổng biên tập của bộ truyện tranh này nói rằng không cần phiền đến cô nữa, để cho Trình Văn Tư thay.

Tử Ngôn có chút thất vọng.

Thật ra không phải có chút thôi đâu, mà là thật sự rất thất vọng.

Tử Ngôn u oán đến phòng nước lấy nước thì nhận được điện thoại của Cố Hằng.

"Thì Là, khi nào cậu đến đây thì tiện đường mua giúp tôi bốn ly cà phê nóng nhé, còn thuận tiện hơn nữa thì nhờ cậu đến "Hương Cơm" mua giúp tôi một phần khâu nhục.

Khi Cố Hằng nhắc đến món khâu nhục thì giọng nói cũng vui vẻ hơn.

Tử Ngôn càng thêm u oán, ỉu xìu, "Lần này không phải tôi đến làm bảo mẫu cho các cậu nữa rồi, có điều tôi có thể đưa số điện thoại của bảo mẫu mới cho cậu, cậu muốn không?"

Quả nhiên Cố Hằng hơi bất ngờ, lần trước Tử Ngôn làm lớn như vậy không phải là nhà xuất bản nên ước gì để cho cô đến giục bản thảo hoài sao, sao lại không cần cô nữa chứ?

Tử Ngôn lại căn dặn, "Cậu tuyệt đối đừng để cho anh Giản ăn thì là, phòng trường hợp anh ấy lại bị dị ứng thêm nữa, tốt nhất vẫn để anh ấy ăn chay thôi."

Cố Hằng đổ mồ hôi, dị ứng với thì là thì liên quan khỉ gì đến việc ăn chay vậy.

Tử Ngôn chẹp miệng, thật ra là vì bản thân cô không được đi giục bản thảo nữa nên thấy buồn bực trong người, muốn tìm chỗ nào để trút giận thôi.

Tắt điện thoại đi, Tử Ngôn quay lại thì nhìn thấy Tổng biên tập Nghiêm đang đứng bên kia nhìn cô như cười như không.

Tử Ngôn hoảng lên, ấp a ấp úng: "…Tổng biên tập Nghiêm ạ."

Tổng biên tập Nghiêm còn rất độ lượng, đi đến bên cạnh cô rót nước, cười nhẹ nhàng với cô, "Lúc không có ai thì cháu có thể gọi là dì, như vậy nghe nó mới thân thiết."

Tử Ngôn đỏ mặt.

Tổng biên tập Nghiêm vừa cười vừa vỗ lên bả vai của cô, "Bên khâu truyện tranh của bọn họ thì cứ để họ tự lo liệu, dù sao chúng ta cũng còn ở đây lâu."

Thấy bóng dáng Tổng biên tập Nghiêm rời đi, Tử Ngôn đứng yên một chỗ suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn không thể hiểu được ý tứ trong câu nói của bà, quả nhiên là mẹ con, nói chuyện cũng y hệt như nhau, bí hiểm hệt như nhau luôn.

Tử Ngôn những tưởng rằng, ờ thì cũng không có ý gì khác đâu, chỉ là đơn thuần đoán rằng, Trình Văn Tư cũng sẽ rớt đài như những biên tập khác.

Được rồi, cô thừa nhận, một chút ác ý nho nhỏ tự đáy lòng hy vọng Trình Văn Tư bị từ chối.

Nhưng mà đến buổi chiều, Trình Văn Tư vui vẻ phấn chấn đã quay lại, cô ta không những vào được nhà của Nhất Thanh mà còn ở trong đấy suốt một ngày, tuy rằng không có được bản thảo nhưng nhìn dáng vẻ cô ta thì biết, có được cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Tử Ngôn buồn bực, vô cùng buồn bực.

Vậy nên cô lên Tấn Giang, vào bình luận đứng đầu bên dưới <<Ám Dạ>> để lại một lời bình luận biểu bày rằng mình đang không vui: nói nhiều như vậy làm gì, lấy bằng chứng ra đối chiếu đi

Thì Là vừa xuất hiện, lại đẩy chuyện kéo tích phân lên đến cao trào thêm lần nữa, những lời bình vào thời điểm cô không phản bác như "tác giả chột dạ" hoặc quá hơn nữa là "tác giả chó cùng rứt giậu", nhìn bình luận đứng đầu đang dần lên số lượt bình luận, Tử Ngôn hình như có hơi hối hận rồi.

Mà ngày hôm nay Giản Dật cũng không liên lạc với cô, Tử Ngôn cảm giác bản thân đau lòng muốn hư cả não luôn.

Giản Dật không có wechat, vậy nên Cố Hằng mới tạo một cái nhóm chat mới, trong đó có bốn người bao gồm cô, Tề Thành, Cố Hằng và Hứa Viễn.

Tên nhóm là: Nô lệ của hòa thượng.

Cố Hằng: bạn học Thì Là ơi, đàn ông của mình phải trông cho tốt.

Tề Thành: Em Tử Ngôn này, thế giới này nhiều điều hấp dẫn lắm, em phải cẩn thận.

Hứa Viễn: ….

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!