Chương 14: Thổ lổ (một)

Editor: Min

Beta: Tanya Vu

Không đi thúc giục bản thảo nữa nên Tử Ngôn cũng quay về với nhịp sống ngày thường, ngoại trừ đi học thì chính là đến nhà xuất bản xét duyệt bản thảo, hỗ trợ hiệu đính, xếp chữ, còn dư thời gian thì sẽ đến "Hương Cơm" phụ giúp.

Hôm nay, Tử Ngôn đến "Hương Cơm" thì đúng lúc nhìn thấy anh trai đi đưa cơm muốn ra ngoài, liền thuận miệng hỏi một câu là đi đâu, anh trai kia bảo đến công ty hoạt hình và truyện tranh Thất Nhiễm, ánh mắt Tử Ngôn sáng lên, vội nói, "Em cũng có việc muốn qua đó, để em đi cho."

Tử Ngôn lái xe đạp chạy đến bên dưới Thất Nhiễm, hít một hơi thật sâu rồi cầm theo cơm hộp đi vào bên trong, sau khi vào trong tòa nhà ánh mắt Tử Ngôn không ngừng láo liên, nhưng mà từ lúc cô vào trong tòa nhà này, vô thang máy, đưa cơm hộp xong cũng không hề xuất hiện tình tiết trùng hợp gặp nhau như trong tiểu thuyết, lại chỉ gặp được cô nàng Tiểu Ngư sớm chiều chung đụng.

Nói đôi ba câu với Tiểu Ngư, Tử Ngôn thất vọng đi vào thang máy.

Lúc này sắp bắt đầu giờ làm buổi chiều, có rất nhiều người lên lầu, còn người đi xuống thì lại rất ít, trong thang máy chỉ có hai người, Tử Ngôn đứng vào một góc cúi đầu nhìn mũi chân mình.

Khóe mắt liếc qua thấy khi cửa thang máy sắp đóng lại thì chợt mở ra, sau đó có hai người tiến vào, Tử Ngôn không ngẩng đầu lên, nhưng nhìn thấy một đôi chân dài đi đến bên cạnh cô thì dừng lại.

Tử Ngôn cũng không quen việc gần người lạ quá đà, hơn nữa không gian trong thang máy thì hạn chế, vậy nên theo bản năng lùi về trong góc hai bước.

"Dạo này bận lắm sao?" Một giọng nói vang lên, khá quen tai, Tử Ngôn bĩu môi, ảo giác ấy mà.

"Ôi chao, anh nói em Thì Là này, chỉ mới có một tuần không gặp thôi mà đã giả vờ không quen ông anh này à?" Giọng của anh Tề?

Tử Ngôn ngơ ngác ngẩng đầu lên, liền bắt gặp một ánh mắt xinh đẹp quen thuộc mà cô không dám nhìn kỹ, Giản Dật?

Vừa rồi muốn mà không gặp được, bây giờ lại lập tức xuất hiện thế này?

"…Anh…. đàn anh…. Giản, Dật, đàn anh Tề…" Nói lắp, lại nói lắp, Tử Ngôn à, mày hết thuốc chữa rồi.

Khóe miệng Giản Dật khe khẽ cong lên, "Nghĩ gì vậy? Say mê thế?"

Tử Ngôn vội lắc đầu, "Không có, không có ạ."

"Dạo gần đây bận rộn nhiều việc lắm à?" Bùng <<Ám Dạ>> gần cả tuần nay rồi.

"Cũng tạm ổn, không bận rộn nhiều việc lắm."

"Hử? Không bận?" Giản Dật như nỉ non, âm giọng lộ ra chút khó hiểu.

Tử Ngôn nghi hoặc liếc mắt nhìn anh, nghe giọng điệu của đàn anh Giản Dật cứ như nghĩ rằng cô bận rộn dữ lắm vậy nhỉ.

Thang máy xuống đúng tầng, ba người cùng nhau đi ra ngoài, Tử Ngôn cũng theo sau nói tạm biệt với họ, Giản Dật nhìn cô bảo, "Chạy xe cẩn thận."

Tề Thành cũng hét một câu, "Em gái chạy xe cẩn thận tí nhé."

Trái tim Tử Ngôn không nhịn được rung động, nhìn thoáng qua Giản Dật rồi lại nhìn Tề Thành, sau đó bỏ chạy như lửa đốt sau mông, sao cùng một câu nói nhưng cảm giác lại không giống nhau thế này?

Tử Ngôn ơi là Tử Ngôn, mày quả thật…không biết xấu hổ quá mà….

Giản Dật không bỏ qua gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Tử Ngôn khi chạy trối chết, ánh mắt đầy thâm ý nhìn Tề Thành, Tề Thành bị anh liếc mắt nhìn cho một cái mà thấy kỳ lạ, tôi khiêu khích hay chọc giận gì cậu rồi.

Khi bên dưới ký túc xá truyền ra tiếng hoan hô cực lớn, thì Tử Ngôn đang ngồi trước máy tính áp dụng phương pháp động não(*), âm nhạc dịu nhẹ trong tai nghe, Tử Ngôn thoải mái dựa vào ghế, linh cảm tụ tập từng chút, từng chút trong đầu, nghĩ đến tình cảnh ban ngày khi được gặp Giản Dật, Ngạn Thanh và Giản Dật dần dần chồng lên nhau, một linh cảm sắp đến, Tử Ngôn cảm giác chỉ một giây sau đó thôi cô sẽ nghĩ ra được cách thức để tẩy trắng cho Ngạn Thanh, ngay giây tiếp theo….

(*)Còn gọi là brainstorm, là phương pháp khi người động não lập danh sách các ý tưởng, thông tin liên quan tập trung vào một vấn đề chính cần giải quyết để rút ra được nhiều giải pháp cơ bản cho nó và hiểu rõ hơn về vấn đề chính

"Tử Ngôn ơi, Tử Ngôn…." Tiểu Ngư chạy đến lắc lư người cô, vô cùng kích động.

Tử Ngôn vội chắp tay xin tha, "Tiểu Ngư, có chuyện gì thì chờ lát nữa hẵng nói, chỉ một tí xíu nữa thôi, cậu đừng quấy rầy tớ, làm ơn, làm phước…."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!