Chương 25: (Vô Đề)

Mãi đến mùng 8 tết, Ngô Đông Nghiên mới cùng ba mẹ trở về thành phố A. Cô ở quê trọn vẹn 11 ngày . Trong thời gian này, Cao Du Giai đã gọi điện mấy lần giục cô trở về.

Nhưng bà nội Ngô khó khăn lắm mới được nhìn thấy cháu gái, hơn nữa mấy năm trước mùng 8 tết mới về, năm nay cũng không thể ngoại lệ. Họp lớp lại là buổi tối nên cô không có lý do về sớm.

Nói chung họp lớp chính là ăn cơm, sau đó đi hát karaoke. Thật ra số người đi cũng chỉ được 2/3 lớp, khoảng gần 30 người.

Lúc Du Du và Ngô Đông Nghiên đến mới có 6 giờ, tất cả mọi người đều đã ngồi xuống, đang chờ thức ăn được mang lên.

Nhìn bốn phía xung quanh có ba cái bàn tròn, thấy chỗ trống bên phải, Du Du liền kéo Ngô Đông Nghiên ngồi xuống.

Kỳ thật bạn học đã mấy năm không gặp, chủ đề nói chuyện cũng không nhiều, đều giống trước kia mọi người tập hợp lại ngồi một đống. Gần tới tốt nghiệp nên phần lớn nói đến chuyện công việc và thi nghiên cứu sinh.

Lúc học Cao trung, Ngô Đông Nghiên thân nhất với Du Du và Đào Đào. Đào Đào quyết định thi nghiên cứu sinh, Ngô Đông Nghiên cũng vậy, nhưng bên cạnh việc thi, cô còn nghĩ đến chuyện đi làm.

(Editor: Sorry mọi người nha, chỗ này mình thay đổi tên một chút, trước mình để tên của Đào Đào là Tao Tao vì sự bất cẩn không tra rõ, mình sẽ sửa lại tên mấy chương trước nha.)

Nói đến Du Du, hai người không nghĩ đến, Du Du nói muốn tham gia quân ngũ, muốn trải nghiệm cuộc sống trong quân đội.

Họp lớp đều đóng góp tiền, ăn một bữa cơm mọi người đều rât vui. Ăn cơm chỉ là khởi động, màn kịch quan trọng vẫn còn ở phía sau.

Sau khi ăn cơm xong, lớp trưởng nói với mọi người đã đặt phòng ở Danh Tước. Nhìn mọi người không bình tĩnh, lại nói thêm một câu có người mời khách.

Quán bar Danh Tước nổi tiếng thứ nhất thứ hai ở thành phố A, thuộc loại cao cấp ban đêm, các phòng đều lớn, được trang trí sa hoa. tiêu xài hoang phí như vậy khẳng định không bình thường. Cho nên tất cả mọi người đều nhao nhao suy đoán ai là người mới khách?

Lúc đầu có người nói muốn về trước, hiện giờ đều nói nhanh đến xem. Trước kia cũng không thấy lớp mình có đại gia nào nha.

Khi bọn họ đi vào Danh Tước, lập tức nhận ra những người bên trong cùng bọn họ không thích hợp. Nhìn cách ăn mặc là đã biết, bên trong đa số là những người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt, quyến rũ, trang điểm sắc sảo.

Đột nhiên có khoảng 30 người đi vào, lập tức trở thành tiêu điểm. Cao Du Giai ngồi ở nơi vắng vẻ bên trong liếc mắt cũng có thể nhận ra Ngô Đông Nghiên đứng đầu tiên bên trái, nói với Chu Chiếm, sau đó đứng lên.

Ngô Đông Nghiên kéo tay Du Du. Lần đầu tiên tới đây, cô tò mò nhìn xung quanh, đột nhiên tay trái bị nắm chặt lập tức kêu lên sợ hãi, nép gần vào Du Du. Mặc dù quán bar rất ồn, nhưng những người bên cạnh cũng nghe được tiếng kêu sợ hãi này, quay đầu nhìn.

Cao Du Giai bất đắc dĩ lắc đầu, như vậy cũng hù đến nha đầu này:" Là anh, đừng sợ."

Thanh âm quen thuộc truyền vào tai, Ngô Đông Nghiên quay đầu, ngạc nhiên nói:" Sao anh lại ở đây?" Mới vừa rồi cô còn tưởng mình gặp phải kẻ xấu nên mới bị dọa.

Hai người đang trong thời gian yêu đương cuồng nhiệt, hơn mười ngày không gặp, nhìn thấy anh Ngô Đông Nghiên rất vui.

" Anh đi chơi với Chu Chiếm, sao bọn em lại đến đây, không phải đi họp lớp sao?"

" À, lớp trưởng nói có người bao phòng ở đây." Lúc này Ngô Đông Nghiên mới nhận ra anh vẫn còn nắm tay cô, mà bạn học bên cạnh đều nhìn họ, cô vội vàng rút tay ra.

Mạc Phàm mới từ bên trong đi ra đã bắt gặp một màn đẹp mắt này, khuôn mặt vui mừng bỗng chốc trầm xuống, còn phải giả vờ mỉm cười đi đến trước mặt mọi người:" Để mọi người đợi lâu rồi, chúng ta đi vào thôi."

Mọi người mới chợt hiểu, thì ra người mời khách chính là Mạc Phàm.

Lúc này lớp trưởng mới hài lòng nói:" Mạc Phàm là cậu chủ của Danh Tước, không nghĩ đến sao?"

Thì ra là vậy, đúng thật là ngoài dự liệu. Dù sao trước kia Mạc Phàm tương không nổi tiếng lắm, đối xử với mọi người cũng không tệ, chỉ là hơi trầm tĩnh. Thì ra cậu ấy còn có thân phận như vậy.

Mạc Phàm nghe lớp trưởng nói như vậy, ánh mắt không tự chủ được nhìn Ngô Đông Nghiên, cô nhỉ nhìn anh một chút rồi gật đầu. Sau đó ánh mắt chuyển sang người Cao Du Giai.

Du Du thấy tình huống trước mặt, nhìn sang Cao Du Giai:" Thì ra Mạc Phàm là thiếu gia, thiếu chút nữa Nghiên Nghiên đã trở thành thiếu phu nhân rồi."

Ngô Đông Nghiên bị ba chữ " thiếu phu nhân" này làm cho kinh ngạc, vội vàng giật cánh tay Du Du:" Đừng nói linh tinh, tớ với cậu ấy không có gì."

Sắc mặt Cao Du Giai không tốt lắm. Gần đây anh cùng Ngô Đông Nghiên ngọt ngào quá mức nên đã quên cái gốc rạ Mạc Phàm này rồi.

( Editor: Chỗ này muốn nói là chưa nhổ cỏ tật gốc nha)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!