"Mẹ chỉ là tức giận bản thân mình." Trần Mỹ Trân vuốt những sợi tóc rơi trên trán cô, nói:
"Mặc dù con không được mang thai trong bụng mẹ, nhưng vẫn luôn ở trong tim mẹ, chỉ là mẹ cũng có lúc không nhịn được ích kỷ, sợ con bị người ta cướp mất, sợ sau này con không thân thiết với mẹ nữa."
Nhưng vừa rồi ở cửa phòng bệnh, khi nghe Hứa Lộc nói đã biết từ lâu, Trần Mỹ Trân cảm thấy vô cùng an ủi, đau lòng và tự trách, Hứa Lộc sợ bà buồn, nghĩ cho bà, nhưng bà lại không quan t@m đến niềm vui của Hứa Lộc.
Hứa Lộc vùi mặt vào áo len cashmere của Trần Mỹ Trân, lắc đầu nguầy nguậy:
"Mẹ là mẹ của con, làm sao con có thể không thân thiết với mẹ, vĩnh viễn cũng không thể."
Trần Mỹ Trân cười:
"Mẹ biết, cho nên mới cảm thấy mẹ nên về Hoài Thành."
Hứa Lộc ngẩng đầu nhìn bà, cẩn thận hỏi:
"Mẹ không lo lắng con ở lại Bắc Kinh, sau này sẽ nhận Hoắc Liên Đình sao?"
"Sao có thể gọi thẳng tên ông ấy."
Trần Mỹ Trân trách móc cô,
"Con nhận ông ấy, sẽ ảnh hưởng đến quan hệ của con với mẹ sao?"
Hứa Lộc lắc đầu nguầy nguậy.
Trần Mỹ Trân mỉm cười nói: Vậy là được rồi.
Khoảnh khắc ở cửa, bà đã nghĩ thông suốt, vì vậy sau khi vào phòng bệnh chỉ xác nhận Hoắc Liên Đình có thực sự đáng tin cậy hay không, trên thực tế, ở ngoài phòng bệnh, nghe thấy câu nói đó, Hoắc Liên Đình muốn gặp bà, nói rõ với bà sẽ không làm phiền cuộc sống của Hứa Lộc, đã khiến bà hiểu đại khái con người của Hoắc Liên Đình.
Trần Mỹ Trân nói:
"Chuyện mà người cha ruột này có thể làm vì con, mẹ cũng có thể."
Thậm chí còn so sánh, Hứa Lộc bật cười, hỏi bà:
"Vậy người cha ở Hoài Thành của con, mẹ nghĩ thế nào?"
Trần Mỹ Trân lạnh mặt, nói:
"Ông ta sau lưng mẹ nói chuyện này cho con biết, về không tìm ông ta tính sổ đã là nhẹ rồi."
Không hề mềm lòng, Hứa Lộc bĩu môi, không ngờ biểu cảm nhỏ này bị Trần Mỹ Trân bắt gặp, cô lập tức nhào vào lòng Trần Mỹ Trân làm nũng: Mẹ, con yêu mẹ lắm.
Nút thắt trong lòng Trần Mỹ Trân được cởi bỏ, nhưng vẫn chuẩn bị về Hoài Thành. Cửa hàng hoa đã nhiều ngày không mở, bà lo lắng, sau khi xác nhận Hứa Lộc không sao, bà liền muốn về trước, còn việc xử lý quan hệ giữa bà và Hoắc Liên Đình, Trần Mỹ Trân giao cho Hứa Lộc tự quyết định.
Trần Mỹ Trân đang dọn đồ ở trên lầu, Hứa Lộc xuống lầu đến siêu thị mua nước, để bà mang theo trên đường uống.
Cửa khu chung cư, đỗ một chiếc Maybach quen thuộc, Hứa Lộc mở to mắt, nhìn qua cửa kính xe đang hạ xuống một nửa, thấy Lục Kiệm Minh ngồi bên trong cúi đầu nhắn tin.
Hứa Lộc kinh ngạc mở cửa ngồi vào:
"Anh đến khi nào vậy?"
Vừa đến. Lục Kiệm Minh vốn đang nhắn tin cho cô, hỏi tình hình thế nào, không ngờ lại trùng hợp như vậy.
Tài xế không có ở đó, gần đó cũng không thấy, chắc chắn đã đến một lúc rồi, Hứa Lộc không tin nhìn anh, Lục Kiệm Minh cười cười:
"Hai người lên lầu, anh liền đến."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!