Chương 1: (Vô Đề)

Thời tiết đầu tháng Tư thay đổi thất thường, hai hôm trước trời vẫn còn se lạnh mùa xuân, nhưng hôm nay gió thổi vào mặt đã bắt đầu ấm lên.

Nếu chồng thêm một tầng mồ hôi khi đạp xe, Hứa Lộc cảm thấy mình đã bước vào mùa hè sớm.

Việc chọn một chiếc xe đạp công cộng là một môn huyền học, mới đạp được vài bước thì bạn sẽ nghĩ rằng chiếc xe này tốt quá, nhưng đạp thêm vài bước nữa thì nó sẽ khiến bạn mệt đứt hơi.

Chiếc xe càng đạp càng nặng, Hứa Lộc trán đổ mồ hôi, mệt đến muốn đổi xe, nhưng khu này lại nằm ngay trung tâm tài chính, xe đạp rất ít.

Đang nhìn ngó xung quanh thì điện thoại trong túi đổ chuông.

Hứa Lộc phanh xe lại, một tay giữ ghi đông, tay kia nghe điện thoại, liếc nhìn thấy một chiếc ô tô đậu bên cạnh, màu đen mờ, thân xe không một hạt bụi, nhìn rất mới, mặc dù dựa vào thẩm mỹ của mình, cô thấy kiểu xe trông chẳng ra sao nhưng chắc là không rẻ, có thể trị giá triệu tệ.

Bên cạnh chiếc xe là lối vào Tòa Tháp Đôi, ngay cả một nhân viên văn phòng cấp thấp quanh năm đi lại bên ngoài đường Ngũ Hoàn như Hứa Lộc cũng biết đây là một kiến trúc mang tính cột mốc của trung tâm thương mại.

Tất cả đều là nơi những người giàu lui tới.

Người gọi là Quách Thắng Ý.

Quách Thắng Ý giả vờ quan tâm nghe điện thoại:

"Lộc, cuối tuần làm gì?"

Hứa Lộc rất quen thuộc với công việc của anh, nhiệt tình nói:

"Sếp, tôi đang tăng ca để điều tra một vụ vu khống ở trung tâm tài chính."

Quách Thắng Ý vui vẻ nói:

"Không hổ là trụ cột trong hoạt động kinh doanh của công ty chúng ta."

Hứa Lộc nói:

"Vậy thì nhớ hoàn trả tiền làm thêm giờ và tiền ăn ngày hôm nay cho tôi nhé."

Quách Thắng Ý: …

"Anh xem, giả tạo và khách sáo dễ khiến bản thân gặp họa mất tiền như thế nào." Hứa Lộc thành thật nói,

"Gọi điện thoại có việc thì nói thẳng, hiệu quả hơn không?"

Đi! Ông chủ bị nhân viên chọc tức đến mức c.h.ế. t đi sống lại, Quách Thắng Ý cũng chẳng hỏi han ân cần nữa, thở dài:

"Haiz... tôi không bỏ được miếng mồi béo đó, đây là cơ hội tốt nhất để chúng ta mở rộng thị trường khách hàng cao cấp, giành được hợp đồng với 500 công ty hàng đầu, Lộc, tôi không cam tâm!"

Hứa Lộc sớm đoán được anh ta gọi điện là vì chuyện này, hắng giọng, rất chuyên nghiệp nói:

"Biết anh không cam tâm nên tôi đang trên đường đi giải quyết vấn đề."

Em có cách?

Quách Thắng Ý phấn khởi.

Gần như vậy,Hứa Lộc duy trì sự khiêm tốn,

"Có lẽ ngày mai sẽ có tin tốt cho anh."

Quách Thắng Ý ở đầu dây bên kia liên tục hô Tốt.

Hứa Lộc:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!