Chương 4: Gặp mặt - thất lạc - choáng váng

"Muốn ăn gì?" Lý Vi Nhiên hỏi Tần Tang cho có, còn xe vẫn lái về phía khách sạn lớn quen biết.

"Rẽ trái ở phía trước, quán Trần Ký." Tần Tang trả lời theo bản năng.

Cô cực thích mì thịt bò canh xương heo

của quán mì nhà đó. Bởi vì cách xa chỗ cô thuê trọ, xung quanh lại không có bãi đỗ xe tốt, thường thường nhân lúc đi bơi tới ăn một lần.

Sáng

sớm hôm nay cô đã lên kế hoạch đi ăn sáng ở đó rồi.

Thế nhưng cô cũng đoán được Lý Vi Nhiên

hỏi như vậy, cũng chỉ sợ chỉ là hỏi cho có lệ, câu trả lời tự quyết định thế này, hình như hơi đột ngột. Cô âm thầm nhíu mày, gần đây hình như

tương đối mất kiểm soát.

Lý Vi Nhiên hơi giật mình nhướn mày, hỏi con gái ăn gì là một thói quen lịch sự, cũng vẻn vẹn chỉ là thói quen

mà thôi, phần lớn con gái đều sẽ nói tùy ý, sao cũng được, anh quyết

định là được rồi.

Theo đường cô chỉ mà đưa cô đến tận cửa, Lý Vi Nhiên không xuống xe ngay lập tức, mà lượn đi rất xa để đỗ xe.

Điểm này khiến Tần Tang thật sự rất giật mình, thân phận của anh ta như

vậy, làm thế, thật rất hiếm...

Lúc Lý Vi Nhiên đỗ xe xong đẩy cửa tiến

vào, liếc mắt một cái đã thấy Tần Tang ngồi đối diện với cửa, một tay

nâng cằm, một tay gõ nhẹ trên bàn, mì gọi đã được mang lên, hai tô lớn

nóng hôi hổi bày trên bàn đàng hoàng. Chắc là cô đang đợi anh đến rồi

cùng ăn, nhưng món ngon trước mặt thật làm người ta thèm, vẻ mặt sốt

ruột không kiên nhẫn, tính trẻ con khiến người không thể không cười cho

được.

Anh mỉm cười bước tới.

"Đến rồi!"

Quả nhiên, thấy anh cuối cùng cũng xuất hiện, hai mắt cô đều tỏa sáng.

"Ồ, không biết anh thích ăn gì, nên gọi món giống tôi." Tần Tang giải thích với anh, sau đó vội vã nâng tô lên

uống một ngụm nước mì, cười thỏa mãn.

Lý Vi Nhiên thờ ơ nhún vai, nhìn cô ăn ngon, anh cũng cảm thấy thèm, mau chóng nếm thử.

Mì thật sự rất ngon, sợ mì làm bằng tay

rất dai, nước lèo cũng thơm phức, lượng thịt bò và rau xanh rất đầy đủ,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!