Vừa đến giáp tết, đường phố lớn lớn bé bé ở Ninh thị luôn có thể gặp phải tình huống kẹt xe, chẳng qua rất nhiều xe đều không phải tại bản địa, bời vì những người đi làm ăn tại bên ngoài đã trở lại.
"Đường Hưng Hoa phỏng chừng lại sẽ kẹt xe, chúng ta vẫn phải đi qua đó." Mẹ Khương xách lên bố bao nói với Khương Diệp.
"Vâng." Trong tay Khương Diệp cũng cầm một cái túi to, bọn họ chuẩn bị đi đến chợ bán sỉ ở đường Hưng Hoa mua chút hàng tết.
Hai mẹ con từ nhà đến tiểu khu dừng lại mấy lần, rất nhiều người đều lại chào hỏi, đều là hỏi một chút Khương Diệp công tác thế nào, ở bên ngoài làm gì.
Khương Diệp đem phía trước đã nghĩ xong nói lại mấy lần về công việc, công ty xác thật tồn tại, vẫn là công ty lớn, trước kia cũng gửi thư cho cô tuyển thực tập sinh, chẳng qua Khương Diệp cự tuyệt, từ sau khi tốt nghiệp liền bắt đầu "lưu lạc" khắp nơi.
"Vẫn là con gái của lão Khương giỏi giang a!"
"Tiểu Diệp lợi hại, có rảnh đến nhà chúng ta dạy mấy đứa nhỏ ở nhà cần phải học như thế nào."
……
Mấy câu như thế cứ nói luôn hồi, không dứt bên tai.
Mẹ Khương cười đến vui vẻ, kéo con gái ngẩng đầu từ cửa tiểu khu đi ra.
"Ba con thích ăn thịt hầm, đặc biệt là cái loại thịt miếng được hầm mềm nhuyễn dính hồ hồ, vừa lúc con trở về, mấy ngày nay chúng ta làm nhiều một chút, đỡ phải đi lại mua nhiều lần, hai chúng ta cũng ăn không hết." Mẹ Khương vừa đi vừa tính toán.
"Mỗi lần mua ít chút là được."
Siêu thị bán thịt đều có suất nhỏ, nếu hai người ăn không hết, có thể mua bớt lại, mặc dù đi chợ mua thức ăn cũng sẽ không bị cưỡng ép mua thêm.
Mẹ Khương lắc đầu bất đắc dĩ: "Ba con ấy, ông ấy thích trên bàn có một tô thịt lớn, như vậy ăn lên mới có ý tứ, mua ít trở về quá không phóng khoáng."
"Ba có cao huyết áp, thịt vẫn là ăn ít chút tốt cho sức khoẻ."
"Có uống thuốc rồi, mỗi ngày buổi sáng ba con đều chạy bộ thể dục cùng học sinh, ăn chút thitj không có việc gì, ông ấy thích ăn."
Khương Diệp cúi đầu nhìn gạch lát trên lối đi bộ không nói nên lời.
"Đúng rồi, chừng nào thì con quay lại thủ đô?" Mẹ Khương đột nhiên nhớ tới, "Phía trước mẹ còn cùng hiệu trưởng nhắc tới, muốn cho con đi qua diễn thuyết cho học sinh, cổ vũ bọn họ."
Tay Khương Diệp rũ bên ống quần ngón tay giật giật, ngẩng đầu cười nhạt: "Mùng bốn đã đi, trường học hẳn còn chưa học lại."
Mẹ Khương vẻ mặt tiếc nuối: "Kia chắc là không kịp, nhưng công việc của con quan trọng, không đi cũng không sao, đến lúc đó chỉ có thể viết thư cổ vũ."
"Vâng."
Đến chợ đầu mối, mẹ Khương khắp nơi chọn lựa hàng tết cần dùng, bởi vì không có lái xe ra, đồ trọng lượng nặng đều để chủ quán đưa tới nhà, chính mình trong tay lấy đều là chút đồ có thể xách theo.
Mẹ Khương cúi đầu ngửi một phen nấm hương khô trong tay, bất mãn nói: "Nấm hương khô lại tăng giá?"
Chủ quán hòa khí cười hỏi: "Ăn tết mà, chị muốn bao nhiêu?"
Khương Diệp ở bên cạnh nhìn, chuẩn bị giúp mẹ cô xách đồ vật, đúng lúc này di động bỗng nhiên vang lên tiếng chuông, cô lấy ra tới vừa thấy, là Triệu Cấu.
Cô lập tức đi đến một bên, tiếp được điện thoại.
"Anh Triệu?"
"Tiểu Diệp, vòng bạn bè của anh có đạo diễn tìm diễn viên, mùng bảy khởi động máy, cô muốn tới thử xem không."
Hiện tại cách mùng bảy có mấy ngày, đoàn phim này diễn viên chính hẳn là đã mời đủ, nếu không chỉ trong thời gian ngắn như vậy không mở máy được.
Khương Diệp ở trong đầu qua một lần: "Anh Triệu, nhân vật gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!