Chương 11: (Vô Đề)

Mặc cho ai cũng không nghĩ tới Chung Trì Tân tìm một người ăn mặc quần áo lao động làm khách quý, còn ở thời gian chỉ còn nửa giờ trả lời xong 90 câu hỏi, hơn nữa không hề đáp sai.

Tổng đạo diễn nằm liệt bên trong xe: "Có phải có người trước tiên tiết lộ đáp án cho Chung Trì Tân hay không, còn người dân công kia nữa, trả lời 75 câu mắt cũng không chớp cái nào, hắn học thuộc đáp án sao?" Hắn còn chuẩn bị cửa thứ nhất này an bài mấy cái " người qua đường ", làm ra mấy cái điểm cười, hiện tại uổng công.

Kế Thiên Kiệt đứng ở bên cạnh vô tội nói: "Tổng đạo diễn, ngài nhưng đừng nói bậy, anh Tân của chúng tôi liền ai tham gia tiết mục cũng không biết, lại nói ngài không thấy qua Thiếu Lâm Tự sao? Người này có lẽ là cái đại sư quét rác đâu."

Tổng đạo diễn bất đắc dĩ, nhưng chỉ có thể dựa theo quy tắc trò chơi, triệu tập toàn bộ người trở về.

Mặc kệ thế nào, max điểm chính là max điểm, vài cái camera quay chụp, làm không được giả.

Cùng lắm…… Lần sau quy định số lượng câu hỏi mời khách quý trả lời, ngăn chặn cơ hội trả lời đúng hết.

"Như vậy là được rồi sao?" Khương Diệp nhìn tư thé bọn họ muốn xoay người rời đi, hỏi một câu.

Chung Trì Tân nhìn máy tính bảng đã không ấn được nữa, ngẩng đầu: "Cảm ơn cô hỗ trợ, cửa thứ nhất hẳn là đã qua."

Khương Diệp nga một tiếng, chuẩn bị xuống núi.

"Từ từ." Thấy cô đã xoay người, Chung Trì Tân theo bản năng duỗi tay chạm vào bả vai của cô.

"Còn có việc?" Khương Diệp nhướng mày xem qua đi.

Chung Trì Tân từ túi áo của mình lấy ra một bao khăn giấy đưa qua đi, chỉ chỉ mặt cô.

"Cả người đều ô uế, có lau cũng không sạch sẽ, thôi vậy." Khương Diệp xua tay không tiếp, trực tiếp đi hướng dưới chân núi.

Bên phía đạo diễn gọi người: "Cần phải trở về."

Gameshow mỗi một tập ít thì cũng muốn hơn một giờ, trong này còn muốn cắt nối biên tập các kiểu, cho nên thời gian quay chụp không ngắn, kế tiếp còn có hai vòng.

Ánh mắt Chung Trì Tân dừng bóng dáng đối phương xuống núi, mới nhớ tới cho đến bây giờ, hắn còn không có hỏi qua cô tên gì.

Người của ba tổ lục tục trở lại điểm tập hợp ban đầu, Trang Duệ Phong trên mặt mang cười, mắt chứa ba phần kinh ngạc: "Trì Tân, sao cậu lợi hại quá vậy?"

Giải Chi Anh cùng Giản Đồng Hạnh cũng vừa đến, hai người một đường cùng người qua đường hỏi đến mồ hôi đầy đầu, thở phì phò trở về, ánh mắt nhìn Chung Trì Tân cũng đều tràn ngập bội phục cùng nghi vấn.

Chung Trì Tân nhàn nhạt nói: "Trên đường đụng tới khách quý rất lợi hại."

Giản Đồng Hạnh vén vén tóc dài tán loạn: "Chung thần là tìm được vị giáo sư nào sao? Nhiều câu hỏi như vậy đều đúng hết."

Mọi người mới vừa thấy đến câu hỏi, cũng liền nghĩ ra người hiểu biết văn hóa nơi này, một điểm tham quan du lịch, hẳn là hướng dẫn viên du lịch, tổ Giải Chi Anh phản ứng đầu tiên cũng là tìm hướng dẫn du lịch, chẳng qua hướng dẫn du lịch dẫn đội đều có nhiệm vụ, không thể vẫn luôn đứng ở đó trả lời hết các câu hỏi, cho nên tốc độ so với Trang Duệ Phong chậm hơn một chút.

Chung Trì Tân đạt thứ nhất, Trang Duệ Phong với 56 điểm đạt thứ hai, Giải Chi Anh 50 điểm, sai 27 câu, cho dù có thời gian cũng thắng không được.

"Ai, là em liên lụy chị Anh, em làm khách quý quá vô dụng." Giản Đồng Hạnh kéo tay Giải Chi Anh xin lỗi.

Giải Chi Anh lắc đầu ôn thiện cười nói: "Không có việc gì, nếu không có em, chị phải tốn càng nhiều thời gian."

"Như vậy trước mắt, thắng bại vòng 1 đã có kêt quả." Tổng đạo diễn đứng ở ngoài màn ảnh dung loa lớn nói chuyện, "Đạt thứ nhất có một túi lớn đặc sản của Hải Thành, thứ hai hai phần, thứ ba một phần."

Hắn vừa dứt lời, máy quay liền hướng đến phần thưởng đã bày sẵn bên cạnh.

Trang Duệ Phong dẫn đầu đi qua, hắn cầm lấy hai phần đặc sản trực tiếp đưa cho khách quý tổ đội cùng lúc trước: "Cái này cho em, nếu không có em giúp trả lời đúng 30 câu kia, tôi cũng không được thứ hai."

Nữ sinh kích động mà có chút phát run, đặc sản nhưng thật ra tiếp nhận, chủ yếu là thế mà cô có thể cùng minh tinh sống mặt đối mặt, hơn nữa……

Nữ sinh nhìn thấy trên bàn mặt khác còn có một cây bút marker, lập tức cầm lấy bút chạy tới trước mặt Chung Trì Tân, run thanh âm: "Ngài có thể ký tên ở mặt trên không?"

Trang Duệ Phong một cái bước xa tiến lên, giả vờ sinh khí: "Không được, quà là tôi tặng cho em, vậy mà em để cho người khác ký tên, còn có thiên lý hay không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!