Chương 1: (Vô Đề)

[ bên này lâm thời thiếu nhân vật, ba câu lời kịch, 600 khối, có tới không? ]

Khương Diệp đang quỳ rạp trên mặt đất tự hỏi nhân sinh, nghe được âm thanh WeChat nhắc nhở, cầm lấy di động, nhìn đến đàn đầu đạo diễn quen biết gửi tin nhắn tới cho cô, lập tức ngồi quỳ đứng dậy: [ tới! ]

Đối phương hẳn là thực gấp, Khương Diệp vừa mới gửi tin nhắn đi không đến mười giây, bên kia đã gửi một tin nhắn giọng nói hai mươi giây lại: "Đạo diễn vừa rồi thêm cốt truyện, phim cổ trang, yêu cầu một đạo trưởng nữ đáng khinh, đùa giỡn nam chính, sau đó nữ chính đến cứu tràng."

Khương Diệp đầu buông xuống, hai gối quỳ trên gạch men sứ cũ nát, cả người bị ánh nắng ngoài cửa sổ thấu tiến vào phóng ra loang lổ lại che dấu không được hình dáng thon dài duyên dáng.

Cô duỗi tay ấn vào tin nhắn giọng nói vừa rồi, lại nghe cẩn thận một lần nữa những lời đàn đầu ( người môi giới diễn viên quần chúng) nói.

Chỉ ngắn ngủi mấy câu cũng đủ để cô phác họa đại khái ra nhân vật muốn diễn.

Đàn đầu lại gửi 1 voice chat cho Khương Diệp: "Nhớ đem mặt cô hóa trang một chút, đạo diễn muốn là một đạo trưởng nữ đáng khinh."

Đoàn phim  nhỏ tài chính hữu hạn, chuyên viên trang điểm đều để cho vai chính vai phụ, diễn viên quần chúng nếu chính mình có thể hóa trang là tốt nhất.

Nhưng ý của Chu đàn đầu chỉ là làm Khương Diệp đem mặt cô hơi trang điểm xấu một chút, đừng xinh đẹp quá, bằng không đến lúc đó nữ chính có ý kiến, dù sao cũng là nhân vật lộ mặt.

Khương Diệp nắm di động, một chữ  một chữ gõ gửi đi: [ nữ đạo trưởng đáng khinh bao nhiêu tuổi? Từng có quan hệ chưa? ]

Vấn đề trước quyết định tình huống để Khương Diệp hóa trang, vấn đề sau quyết định lát nữa ánh mắt khi diễn kịch, hàng năm không có xảy ra quan hệ mà đáng khinh cùng quan hệ tình dục quá nhiều mà đáng khinh, đây là hai loại hình thức biểu hiện bất đồng........ Tuy rằng chưa chắc hậu kỳ đoạn diễn của cô có trên màn ảnh.

Đàn đầu không có lập tức trả lời cô, phỏng chừng là đi hỏi phía đạo diễn.

Khương Diệp buông di động đứng lên, đi đến cái bàn duy nhất trong căn nhà, trên mặt bàn chen chúc các loại văn kiện tư liệu chồng chất ở bên nhau cùng với đồ trang điểm lung tung rối loạn.

Cầm lấy gương trên mặt bàn, Khương Diệp nhìn chằm chằm khuôn mặt trong gương, theo bản năng nhíu mày.

Làn da quá trắng, môi quá hồng, ngũ quan quá mức tinh xảo.

So sánh với mục tiêu tướng mạo trong lòng của chính mình không quá phù hợp.

Chờ Khương Diệp dùng phấn nền màu vàng lên mặt xong, đàn đầu đã gửi tin nhắn lại: "Thay cô hỏi rồi, 35 tuổi, có sinh hoạt nam nữ...... Là một nữ dâm · ma."

Chu đàn đầu không có nói cho Khương Diệp, bởi vì vừa mới hắn đi hỏi một câu, đạo diễn cho nữ đạo sĩ lâm thời thêm dán cái nhãn.

Trong lòng đại khái có ý tưởng, Khương Diệp liền chuyên tâm hóa trang cho chính mình, nỗ lực làm cho cả khuôn mặt vàng xuống. Động tác trên tay không ngừng, ánh mắt của cô cũng đang không ngừng thay đổi, vẽ xong một bút mi cuối cùng, Khương Diệp đã hoàn toàn biến thành một người bình thường diện mạo trung đẳng, cả người mang theo hơi thở đáng khinh.

Mặt hóa trang xong, Khương Diệp cầm lấy di động liền ra cửa hướng đi đến phụ cận thành phố điện ảnh Tinh Hải.

Vì có thể trước tiên nhận được công việc, rất nhiều diễn viên quần chúng sẽ ở phụ cận thuê nhà, đương nhiên...... Hoàn cảnh sẽ không quá tốt.

Rốt cuộc khách sạn bên cạnh tốt chút hàng năm đều bị diễn viên lớn nhỏ bao, hơn nữa giá cả quá cao, các diễn viên quần chúng thuê không nổi.

Chu đàn đầu là mấy tháng trước Khương Diệp tiếp xúc, đối phương làm người không tồi, cảm thấy công tác tu dưỡng của cô cao, huống chi khuôn mặt kia xác thật là trời sinh ăn cơm trong vòng giải trí, cũng nguyện ý cho điểm thiện ý, giống như phim có nhân vật có lời kịch có thể lộ mặt sẽ tìm cô đầu tiên.

Biết đâu ngày nào đấy Khương Diệp nổi tiếng, hắn có lẽ có thể thơm lây.

Thời điểm Khương Diệp đến đoàn phim, đạo diễn cùng diễn viên chính tụ ở một chỗ nói chuyện, phỏng chừng còn đang thảo luận cốt truyện.

Nhìn vài lần nhân viên cùng thiết bị đoàn phim, Khương Diệp đại khái đoán ra đây là một bộ phim cổ trang internet phí tổn không cao, nên diễn viên chính đều còn tính trẻ con như là học sinh mới từ học viện ra.

Khương Diệp đi đến trước mặt một trung niên mập mạp phất tay chào hỏi: "Chu đàn."

Chu đàn đầu còn ở bên kia đếm quần chúng diễn viên, quay đầu nhìn chằm chằm Khương Diệp, đánh giá nửa ngày mới chợt nhận ra: "...... Khương Diệp?"

Khương Diệp gật đầu: "Khi nào thì đến vai tôi diễn?"

Chu đàn đầu không trả lời vấn đề của cô, mà là đem người kéo đến bên một góc: "Không phải, tôi kêu cô hóa trang một chút, không bảo cô hóa trang lợi hại đến như vậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!