Chương 44: (Vô Đề)

Hình Tuấn Nhiên có một yếu điểm trí mạng, chính là mẫu thân hắn.

Hình Tuấn Nhiên tuy rằng không sinh ra trong gia đình phú quý, nhưng khi còn bé, trong nhà coi như giàu có, cho nên so với đồng lứa, hắn được Hình phụ Hình mẫu đưa tới lớp học, là một người hiếm thấy được đi học trong thôn.

Hình Tuấn Nhiên lúc đi học cũng coi như có tài năng, chỉ là lúc đó cũng không dốc hết lòng dạ học tập, lại không có trách nhiệm nặng nề.

Sau đó khi hắn chín tuổi, phụ thân hắn vì bệnh mà trong vòng một năm lục tục tiêu hết số tiền còn lại trong nhà. Sau khi hắn vừa đói bụng, vừa không có tiền đi học, mới phát hiện đi học thực sự rất quan trọng.

Mẫu thân Hình Tuấn Nhiên là một nữ nhân kiên cường, sau khi trượng phu qua đời, một mình chăm lo cho cuộc sống của Hình Tuấn Nhiên. Trước khi Hình phụ qua đời, nàng ở trong nhà rất ít khi động tay làm việc, vì thế so với người khác xinh đẹp hơn một chút.

Tuy rằng nhan sắc của nàng không phải quá diễm lệ trong thôn, nhưng có rất nhiều người nguyện ý đến hỏi cưới nàng.

Hình lão thái thái khi còn trẻ, cực kì kiên cường, vì tương lai của con trai, cũng vì để tránh thị phi, nàng liền dùng kéo rạch hai má mình, vì thế mà không còn có người đến tìm nàng nữa.

Nàng cùng Hình Tuấn Nhiên sống nương tựa lẫn nhau.

Hết thảy hi vọng của Hình lão thái thái đều đặt lên người Hình Tuấn Nhiên, Hình phụ chết rồi, nàng đã ăn quá nhiều khổ sở.

Nàng cũng coi như là nữ nhân hiểu biết, biết việc đi học có thể thay đổi vận mệnh, liền yêu cầu Hình Tuấn Nhiên tiếp tục đi học. Hình Tuấn Nhiên đương nhiên không muốn, hàng năm đều phải nộp một lượng bạc. Mà Hình lão phu nhân không đồng ý, lấy cái chết cùng bức, Hình Tuấn Nhiên mới tiếp tục đi học.

Hình lão phu nhân vì kiếm tiền, một mình làm rất nhiều việc nặng. Nàng quanh năm giặt y phục cho người ta, cũng làm qua việc đất đai nặng nhọc, khi đói bụng không chịu được còn nhặt lá rau người ta vứt đi.

Vì một miếng lương thực mà cùng hàng xóm cãi nhau.

May là Hình Tuấn Nhiên thiên tư rất tốt, thêm vào sự cố đột ngột trong nhà, làm cho hắn trở nên âm thầm nỗ lực đi lên.

Người dạy học cho hắn lúc trước là một lão tú tài, thấy hắn cố gắng như vậy, là người có tiền đồ, liền đề nghị với Hình lão phu nhân, để nữ nhi của mình cùng Hình Tuấn Nhiên định thân, thầy đồ liền danh chính ngôn thuận cung dưỡng Hình Tuấn Nhiên học tập.

Vào lúc đó, Hình lão phu nhân đồng ý, dưới cái nhìn của nàng, việc này đối với Hình Tuấn Nhiên mà nói là lựa chọn tốt nhất.

Chỉ là đọc sách khảo thí cũng không phải một chuyện dễ dàng, một nhà phu tử chu cấp Hình Tuấn Nhiên đọc sách chính là mười mấy năm. Chỉ may là Hình Tuấn Nhiên tuy rằng trải qua thất bại ủ rũ, cuối cùng vẫn còn tốt đẹp.

Hình Tuấn Nhiên thi hai lần cũng thi đậu tiến sĩ, sau đó vì không có ô dù trong triều, bị điều đến huyện thành hoang vu bần cùng ở Tây Nam làm huyện lệnh.

Khi đó Hình Tuấn Nhiên chính trực khí khái, trong lòng đầy ắp nhiệt huyết hoài bão, đối với huyện thành nhỏ không để ý lắm. Hắn biết mình từ nhỏ quá khổ, lại càng muốn thay đổi được nhiều số mệnh của nhiều người khốn khổ.

Hắn giữ chức vị ở huyện thành Tây Nam chín năm, chín năm này trong nhà vẫn cứ nghèo rớt mồng tơi, Hình lão phu nhân cùng Hình phu nhân đều mặc y phục cạp vá.

Bổng lộc của Hình Tuấn Nhiên không nhiều, hơn nữa khu vực xa xôi, tiền lương không đến đúng ngày, tình cờ còn có thể bị người cắt xén, tới tay có thể có một nửa đã là nhiều. Những tiền bạc này đều do lão phu nhân cầm, tỉ mỉ tính toán lương thực cho cả nhà.

Bởi vì dinh dưỡng không đủ lại quá mức vất vả, đứa bé đầu tiên Hình phu nhân mang bị sảy, lại qua mấy năm mới mang thai đứa thứ hai, đứa bé này chính là Hình Vân Khởi.

Hình Vân Khởi lên bốn, ăn được miếng thịt lớn cũng là xa xỉ.

Ngược lại thị trấn nhỏ kia được Hình Tuấn Nhiên cai quản đã thay đổi bộ dáng.

Sau đó huyện lệnh Minh An tham ô nhận hối lộ bị chém, vô số người muốn tới Minh An. Hoàng đế chọn lựa rất lâu, chọn trúng Hình Tuấn Nhiên. Hoàng đế biết đến gia cảnh của Hình Tuấn Nhiên, thêm vào ý chí kiên định thanh chính liêm khiết những năm qua của hắn, liền điều động tới Giang Nam nhậm chức huyện lệnh huyện Minh An.

Giang Nam từ xưa tới nay là nơi tốt đẹp, địa phương làm muối, phong cảnh hữu tình, người cũng giàu có.

Trước khi tới Minh An, Hình Tuấn Nhiên biết Minh An là thị trấn giàu có, liền miễn cưỡng mua tiểu đồng, dùng để đuổi xe ngựa, không đến nỗi quá mức nghèo khó.

Đến huyện Minh An, Hình Tuấn Nhiên mới biết cái gì gọi là thiên đường. Người đi ngoài đường đều mặc y phục hảo hạng, nào giống vợ hắn cùng mẫu thân mặc y phục còn có miếng vá. Ngày đầu tiên hắn đến huyện nha, người của huyện nha đều không tin được hắn là huyện lệnh huyện Minh An, suýt chút nữa còn coi hắn là ăn mày mà đuổi đi.

Ngày đầu tiên mẫu thân và thê tử Hình Tuấn Nhiên đi đến Minh An, nhìn thấy Hình Vân Khởi chạy đến dưới lầu rượu ngửi ngửi hương vị trong quán, Hình lão phu nhân ôm tôn tử đau lòng gào khóc.

Hình Tuấn Nhiên bất kể có phải là bần cùng hay không, hắn dù sao cũng là huyện lệnh huyện Minh An này. Hắn không muốn nhận hối lộ, hắn cảm thấy chính mình có phong thái và ngạo khí của chình mình, cho dù có nghèo chết thì cùng sẽ không làm những chuyện này.

Vì vậy những thương nhân kia liền đem bạc đưa đến nhà hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!