Khâm sai xuất hành, lần này lại mang theo rất nhiều bạc cùng đi vào, hoàng đế đốc thúc rất gấp, cho nên công tác chuẩn bị tiền kỳ nhiều vô cùng.
Đặc biệt là toàn bộ hộ bộ, cực kỳ bận rộn. Hộ bộ Thượng thư cũng không đối xử với các quan chức nhẹ nhàng thong thả như ngày xưa, tay chân lẩm cẩm chỉ huy tương đương lưu loát.
Vì soát nhà Lý gia được một số lượng lớn bạc bỏ thêm vào quốc khố, trong tay hộ bộ dư dả vô cùng, không chỉ phát xong nợ nần quân lương những năm qua, lần này còn đưa tới Giang Nam lũ lụt hai triệu lượng bạc, bọn họ cũng không hướng hoàng đế khóc than nữa.
Hộ bộ toàn thể làm việc, hiệu suất vẫn vô cùng cao. Sau năm ngày, hai triệu lượng bạc trắng liền được xuất ra.
Hoàng đế đối với sự làm việc của hộ bộ hiếm thấy cho cái sắc mặt tốt, gọi Hàn Tư Ân cùng Cơ Lạc tới, đi vào hộ bộ đối bạc.
Đối bạc cũng là có chủ ý, đối bạc không chỉ đối số lượng mà còn đối thật giả. Thời điểm người đối bạc ở hộ bộ tiến hành đếm số lượng bạc đồng thời kiểm tra thật giả, nếu như bạc chuẩn, vậy liền lấy giấy niêm phong đặt ở một nơi đặc thù, có cấm quân ngày đêm trông coi.
Mà số lượng bạc này sau khi xuất khỏi hộ bộ, ngày sau lại xảy ra vấn đề gì, cũng không phải trách nhiệm của hộ bộ.
Sở dĩ như vậy, là bởi vì tiền triều đã từng xuất hiện chuyện phát quân lương cho biên cương số lượng không đúng, lại còn có bạc giả. Lúc đó hộ bộ cùng người hộ tống bạc ai nói cũng đều có lý.
Hộ bộ nói là người hộ tống bạc trên đường đã đổi bạc, bởi vì ngoại trừ số bạc kia, hộ bộ chưa từng gửi bạc giả, cũng chưa từng xuất hiện sự việc sai lệch số lượng.
Người hộ tống quân lương thì lại nói lúc đó bọn họ không kiểm tra tỉ mỉ số lượng, nhất định là trong hộ bộ có người tham ô, cố ý phát bạc giả.
Tiền triều hoàng đế liền sai người điều tra kĩ lưỡng, tra xét suốt mấy tháng, đến cuối cùng sự thực là, bạc đúng là bị người trên đường đánh tráo, còn liên quan đến một hoàng tử.
Hoàng thượng nổi trận lôi đình, tất cả các quan chức liên quan đến việc tráo đổi quân lương lần này, toàn bộ chém đầu. Lúc đó hộ bộ tuy rằng rửa sạch oan khuất, thế nhưng phần lớn quan chức đều bị tước chức vị. Còn về hoàng tử đứng sau, trực tiếp bị giam cầm.
Từ đó về sau, quy định hộ bộ xuất bạc liền lưu truyền tới nay.
Bởi vì phải ra số lượng bạc cực kì lớn, đối bạc lại là việc cực kì nhàm chán khô khan. Cơ Lạc làm hoàng tử lần đầu được hoàng đế vừa ý, đối bạc tỉ mỉ nghiêm túc, Hộ bộ Thượng thư trong lòng cũng rõ ràng.
Hắn vốn cho là, với tính cách có chút táo bạo của Hàn Tư Ân, nhất định sẽ không tỉ mỉ đối, dù sao cũng quá khô khan.
Không nghĩ tới Hàn Tư Ân ngược lại cũng hết sức chăm chú, hắn đem mấy rương bạc mình đối viết ký hiệu lên, đem những rương bạc người khác đối cũng viết ký hiệu nhưng dùng sổ viết đối ứng ghi lại họ tên.
Hộ bộ Thượng thư thấy Hàn Tư Ân tỉ mỉ như thế, đối với Hàn Tư Ân hiếm thấy tăng hảo cảm lên hai phần.
Hắn làm thượng thư nhiều năm, không phải là chưa từng đụng phải hoàng thân quốc thích đến đây đối bạc, phần lớn người sẽ chỉ ở nơi đó ra vẻ đại gia ra lệnh này nọ, rất ít người tự mình đối bạc, càng không cần nói đến dùng ký hiệu.
May là những năm này bọn họ ra bạc không có vấn đề gì, nếu như có vấn đề, không biết đã chết mấy vị hoàng thân quốc thích đây.
Bỏ ra ba ngày đối bạc kĩ càng, sau khi dán giấy niêm phong, Hàn Tư Ân, Cơ Lạc cùng Hộ bộ Thượng thư đi phục mệnh hoàng cung. Hoàng đế coi như thoả mãn hiệu suất làm việc của bọn họ.
Hộ bộ Thượng thư vuốt râu mép tán dương Hàn Tư Ân cùng Cơ Lạc một phen, Hàn Tư Ân không mặn không nhạt trả lời: "Bản chức công tác, không đáng được Thượng thư đại nhân khen."
Hộ bộ Thượng thư bị hắn nói đỏ cả cái mặt già, đối với điểm hảo cảm to như cái móng tay kia lập tức biến mất không còn. Một bên Cơ Lạc thầm lắc đầu, biểu đệ này của hắn chưa bao giờ nịnh bợ người, cũng không cho người ta mặt mũi, hai đời chưa từng thay đổi.
Hoàng đế thấy Hộ bộ Thượng thư ngẩng cả râu mép cũng không nói được gì, tâm tình tối tăm hai ngày nay liền tốt lên một chút.
Chỉ là hoàng đế vẫn trừng Hàn Tư Ân một cái, mở miệng nói rằng: "Sau khi dán hoàng bảng, mấy ngày nay đại phu cũng đã đến đủ, khâm thiên giám đã tính ra hai ngày sau là giờ lành, các ngươi hai ngày sau liền lên đường đi."
Hàn Tư Ân cùng Cơ Lạc lĩnh mệnh, hoàng đế nhìn Hàn Tư Ân, muốn nói cái gì, cuối cùng miệng động động một chút, rốt cuộc cũng không nói gì, sau đó cho ba người bọn họ lui xuống.
Hàn Tư phải xuất phát đi Giang Nam, những người bên trong Phương Lan viện đều có chút hoảng loạn. Hàn Tư Ân đi phụng mệnh giúp nạn thiên tai, không phải đi hưởng thụ, chắc chắn sẽ không mang tới nhiều tỳ nữ như vậy, nếu không danh tiếng sẽ không tốt.
Nhóm người Bích Hoa có chút không biết mình nên làm gì, giấy bán thân của các nàng mặc dù ở trong tay Hàn Tư Ân, nhưng các nàng nói cho cùng vẫn là hạ nhân Hàn gia.
Hàn Tư Ân cùng Hàn gia quan hệ không hề tốt đẹp, thời điểm có hắn ở đây, người khác sẽ không dễ dàng gây phiền phức cho đám tỳ nữ. Nhưng nếu như hắn rời đi lâu, vậy thì không nhất định.
Thời gian trôi qua, uy nghiêm của hắn sẽ càng ngày càng mơ hồ, thêm vào người có ý định phản nghịch, nhất định sẽ có người thấy nhóm người Bích Hoa không vừa mắt.
Một nô tỳ nếu có bất ngờ xảy ra chuyện gì, coi như chủ nhân trở về, cũng sẽ không vì một nô tỳ mà đi dằn mặt người khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!