Chương 38: (Vô Đề)

Sau khi lo lắng hoảng loạn, Hàn Tú nhìn Hàn Tư Ân, nàng hơi hơi suy nghĩ, làm ra quyết định ngu xuẩn nhất, nàng đột nhiên bò về phía Hàn Tư Ân, cầm lấy Hàn Tư Ân y phục khóc ròng nói: "Là ta sai rồi, ta..."

Hàn Tư Ân biết suy nghĩ trong lòng nàng, đương nhiên sẽ không cho nàng tiếp tục khóc lóc kể lể, lại còn làm vẻ mặt ngạc nhiên khiếp sợ, nói: "Tiểu cô đang muốn bản Thế tử thay ngươi chịu phạt sao? Tiểu cô là trưởng bối, đã có ý tứ này, vậy bản Thế tử không dám không nghe."

Nói xong lời này, Hàn Tư Ân dứt khỏi tay Hàn Tú, không chờ nàng phản ứng kịp, liền nhìn về phía Phúc Khí, chắp tay, một mặt bi phẫn nói: "Công công, tiểu cô thân thể suy yếu, chịu không nổi hình phạt này, vẫn nên để bản Thế tử thay người lĩnh đi?"

Hàn Minh Châu vừa nghe lời này, gương mặt xinh đẹp sáng rực xuất hiện lo lắng, nàng vội vàng tiến lên nói: "Công công thứ tội, ca ca ta từ trước đến giờ yếu ớt, những năm này vẫn luôn bệnh nặng trên giường, một cái cực hình cũng không chịu được, nên để dân nữ thay tiểu cô chịu phạt."

Hàn Tú trợn mắt há mồm nhìn Hàn Tư Ân cùng Hàn Minh Châu, nàng chỉ là muốn để Hàn Tư Ân hỗ trợ cầu xin, căn bản không có ý muốn nhờ hắn chịu phạt thay.

Đám người Hàn Thanh Tuyết thấy tình huống như thế, suy nghĩ một lát, nàng biết sau ngày hôm nay, lão phu nhân liền mang danh không biết dạy nữ nhi, danh tiếng Hàn gia nhất định không êm tai. Vào lúc này nói muốn thay Hàn Tú chịu phạt, mặc dù đạp lên danh tiếng Hàn Tú, nhưng giờ khắc này cũng không để ý được nhiều như vậy, nàng cũng bò về phía Phúc Khí, đề nghị mình thay Hàn Tú chịu phạt, đám người Hàn Duyệt Trung thấy vậy, liền dồn dập cầu xin theo.

Phúc Khí bị tình huống như vậy chọc giận, hắn nói: "Các ngươi coi ý chỉ của hoàng hậu nương nương là cái gì?"

Sau đó Phúc Khí lại nhìn về phía Hàn Tú, một mặt trào phúng nói: "Hà Hàn thị, bản thân ngươi có nhi tử nhi nữ, làm sao dám hé miệng bảo chất tử chất nữ thay ngươi thụ hình? Hà Hàn thị ngươi không phải nói bệnh nặng không chịu được hình phạt sao? Lão nô thông cảm ngươi, cũng giúp ngươi làm chủ, để nữ nhi của ngươi thay ngươi đi."

Hà Ngọc Châu nghe lời này, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Hàn Tú. Hàn Tú bị ánh mắt khổ sở cầu xin của Hà Ngọc Châu đâm vào, trong lòng có chút cảm giác khó chịu, liền nhìn sang chỗ khác.

Phúc Khí chỉ coi như nàng chấp nhận, hừ lạnh một tiếng nhìn Hà Ngọc Châu, từng từ đâm thẳng vào tim gan nói: "Hà Hàn thị đã đáp ứng, ngươi có hiếu tâm, lão nô hồi cung sẽ bẩm báo với Hoàng hậu nương nương." Dứt lời, hắn ra hiệu cho Lý ma ma bên cạnh động thủ.

Hà Ngọc Châu còn đang trố mắt nhìn Hàn Tú, trong lòng dâng lên thất vọng cùng khủng hoảng vô hạn.

Lý ma ma đánh lên hai má trắng như ngọc của Hà Ngọc Châu, công việc này mụ đã quen làm, ra tay vững vàng lại tàn nhẫn, mấy lòng bàn tay rơi xuống, mặt Hà Ngọc Châu đã sưng lên.

Âm thanh lòng bàn tay đánh lên da mặt vang lên, Hàn Tư Ân lạnh lùng thờ ơ nhìn ánh mắt Hà Ngọc Châu hướng về phía Hàn Tú, từ bắt đầu thất vọng đến lúc căm hận.

Hàn Tú sau khi nghe tiếng vang, nhìn về phía Hà Ngọc Châu, nhìn gương mặt xinh đẹp của nàng nay lại từng lớp đỏ bừng, nàng đột nhiên nghĩ đến Hà Ngọc Châu còn phải dựa vào khuôn mặt này làm trắc phi của Ngũ hoàng tử, chính mình còn làm nhạc mẫu tương lai của Ngũ hoàng tử đây.

Nghĩ tới đây, Hàn Tú liên tục lăn lộn cầm lấy ống quần Phúc Khí, nói: "Công công, công công, thả nàng đi, thả nàng. Ta không muốn nàng thay ta..."

Hà Phàm nghe Hàn Tú nói khàn cả giọng, hai mắt trở nên ảm đạm. Hàn Tú từ nhỏ đã thương yêu Hà Ngọc Châu, có khi còn phớt lờ hắn, tình mẫu tử cũng không phải quá thân thiết, hiện tại Hàn Tú rõ ràng muốn thả Hà Ngọc Châu, để mình thay nàng.

Mặc dù đã quen mẫu thân lơ là, nhưng Hà Phàm vẫn cảm thấy đau lòng, mẫu thân hắn tựa hồ quên mất sau gáy mình còn bị thương. Nghĩ tới đây, Hà Phàm cảm thấy miệng vết thương lại càng đau.

Lão phu nhân nhìn Hàn Tú, thần sắc đã ảm đạm rồi, lần đầu tiên trong mắt nàng đối với nữ nhi toát ra thất vọng.

Người ở đây, chỉ có Hàn Tư Ân là bình tĩnh nhất.

Kỳ thực nếu các nàng không nghĩ ra việc nhận phạt thay, Hàn Tú thành thật chịu phạt, việc này đơn giản là qua. Mà Hàn Tú cùng những người này một không nên mưu toan may mắn, hai không nên năm lần bảy lượt chọc giận mình.

Người làm việc trong cung đều đúng mực, xem dáng vẻ của nhũ mẫu, sau khi đánh một trăm lòng bàn tay, gương mặt của Hà Ngọc Châu sợ rằng sẽ hủy luôn rồi. Hàn Tư Ân còn dự định giữ lại nàng gây khó khăn cho Hàn Thanh Tuyết đây, nhìn thấy Hà Ngọc Châu hai mắt vô thần, mặt đã sưng to, liền nói với Phúc Khí: "Công công, lời này là bản Thế tử đường đột, biểu muội trước giờ được nuông chiều, sợ là không chịu nổi hình phạt.

Tuy rằng về lý không hợp, nhưng tiểu bối chúng ta đều tự nguyện thay tiểu cô chịu phạt, vậy xin công công đem hình phạt còn lại chia ra đi."

Đám người Hàn Thanh Tuyết nghe Hàn Tư Ân nói liền biến đổi thần sắc, mười phần không dễ nhìn, còn Hàn Tú lại đáp ứng liên tục.

Phúc Khí nhìn Hàn Tư Ân, lại nhìn Hàn Tú, cười nói: "Thế tử thiện tâm, các ngươi đều cam tâm tình nguyện làm như thế, vậy cứ dựa theo Thế tử nói mà làm đi. Chỉ là Thế tử từ trước đến giờ thân thể suy nhược, Tứ tiểu thư mới từ biên quan trở về, không hiểu thế sự, các ngươi liền miễn hình phạt."

Phúc Khí không dám cho người đánh Hàn Tư Ân, xem sắc mặt Hàn Tư Ân, hắn cũng không thể đánh Hàn Minh Châu. Vì vậy liền đem hình phạt chia lên đầu những người khác, Hàn Thanh Tuyết ăn năm lòng bàn tay.

Đám nam tử Hàn Duyệt Trung không chỉ ăn mấy lòng bàn tay, mà trên mông cũng gánh hai roi, nói chung Phúc Khí đi chuyến này, tiểu bối Hàn Quốc công phủ ngoại trừ Hàn Tư Ân cùng Hàn Minh Châu thì đều bị thương, sợ là không thể ra khỏi phủ trong thời gian này.

Sau đó việc này truyền đi, ngược lại làm tăng hiếu danh của Hà Ngọc Châu, Hà Phàm, đối với việc đông đảo tiểu bối Hàn gia cam nguyện chịu phạt thay, trên mặt đều nói là có hiếu tâm, trong lòng lại âm thầm cảm thấy Hàn gia thực khôi hài. Hà Hàn thị, Hà Hàn thị, dù có chữ Hàn, nhưng nói cho cùng vẫn là người nhà họ Hà, người nhà họ Hàn bọn họ bị phạt như thế tính là gì?

Không trách hoàng hậu nương nương trách cứ lão phu nhân không biết dạy nhi nữ.

Ngược lại không có ai nói Hàn Tư Ân cùng Hàn Minh Châu, thứ nhất, mọi người nghe được là Hàn Tú yêu cầu Hàn Tư Ân thay nàng chịu cực hình, thứ hai là Hàn Minh Châu lo lắng cho thân thể ca ca, muốn thay Hàn Tư Ân chịu phạt, cũng không phải thay Hàn Tú.

Mà hoàng đế đương triều nghe được chuyện này, nói: "Trẫm thật sự là lần đầu nghe nói trưởng bối muốn tiểu bối nhà khác nhận phạt thay, lại còn thành công nữa cơ." Lời vàng ý ngọc của hoàng đế vừa nói ra, coi như là phán quyết tính chất của sự việc, tiểu bối Hàn Quốc công phủ ở kinh thành xem như là mất hết mặt mũi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!