Chương 42: (Vô Đề)

Chưởng quỹ đã nhận được tin từ sớm, nay đã có mặt chờ ngoài y quán, vừa thấy xe ngựa Nhan gia thì vội vàng tiến lên đón tiếp.

"Tiểu nhân Lý Đức bái kiến Đại tiểu thư."

"Không cần đa lễ, hôm nay làm phiền chưởng quỹ Lý rồi."

Lý chưởng quỹ tuổi độ bốn năm mươi, mặt chữ điền, để râu, vận một thân bào màu xanh, từ xa đã ngửi được mùi dược liệu thoảng quanh người ông.

Dù rằng vị Đại tiểu thư này vừa mới trở về không lâu, nhưng dẫu sao cũng là chủ nhân, không ai dám có chút khinh nhờn.

"Tiểu nhân đã chuẩn bị trà, mời Đại tiểu thư theo tiểu nhân vào trong."

Theo chân Lý chưởng quỹ vào y quán, Nhan Miểu nhận ra rằng nơi này gồm ba gian chính hợp lại, bên trái có hai ba người học việc đang bốc thuốc phối dược, bên phải là ba bốn lão đại phu nổi danh ở địa phương đang xem mạch bốc thuốc.

Tiệm thuốc bận rộn, tuy đông đúc nhưng rất có trật tự.

Ngoài những người đang khám bệnh còn có không ít thiếu nữ đeo mạng che mặt, tuổi xuân phơi phới, không giống người có bệnh, đang hướng đến gian bên trái đã được phân riêng ra. Trong ấy có mấy vị nữ đại phu, chuyên chẩn trị cho các thiếu nữ ấy.

Thấy Nhan Miểu liếc mắt nhìn qua, Lý Đức nhanh chóng giải thích: "Đại tiểu thư có điều không rõ, nữ tử trân quý dung nhan, đều mong muốn trở nên mỹ miều hơn. Huống hồ nam nữ khác biệt, có vài thương tổn trên thân thể không tiện để nam đại phu khám nên mới mời nữ y ngồi khám."

Thì ra là vậy, lần trước khi nàng bị thương ở lưng cũng là nữ đại phu khám cho, kinh thành còn chưa có nữ đại phu, vậy mà Bình Khê đã có từ lâu.

Nhan Miểu vừa định mở lời khen ngợi thì nghe một giọng nói trong trẻo vang lên, kèm theo hương thơm thoang thoảng và tiếng vòng ngọc leng keng. Nhan Miểu nhận ra người đến là ai.

Nếu nhớ không nhầm, đó là con gái nhị thúc của nàng.

Vừa xuất hiện, Nhan Tử Âm đã cao giọng sai bảo: "Ta muốn gặp Lý chưởng quỹ, mau gọi ông ta ra đây."

Ôi, sao vị cô nãi nãi này lại đến vào bây giờ cơ chứ!

Lý Đức thoáng lộ vẻ khó xử, liếc nhìn về phía Nhan Miểu.

Nhan Miểu mỉm cười nhẹ nhàng: "Chưởng quỹ không cần để ý đến ta, đi trước tiếp đón nàng đi."

Lý chưởng quỹ cảm tạ vị Đại tiểu thư này khéo léo hiểu lòng người, trong lòng âm thầm thở dài, cũng là tiểu thư Nhan gia, mà sao tính tình lại khác biệt đến thế.

Thấy Lý Đức, Nhan Tử Âm có vẻ khó chịu, thấy ông đến muộn, nàng ta đang có việc gấp, không muốn phí lời, chỉ nói: "Mau mang ra loại thuốc chữa thương tốt nhất ở đây cho ta, ta cần gấp."

Lý chưởng quỹ khó xử lắm, vị cô nãi nãi này lần nào đến cũng lấy nhiều thuốc, rõ ràng một bình đã đủ, tối đa ba bình cũng không dùng hết, vậy mà cứ muốn mang đi hết những thuốc có sẵn.

Không phải không cho được, nhưng nếu đưa cho nàng hết, sau này người khác cần cũng không còn thuốc.

Lý Đức cười gượng, đành nói vòng vo: "Tiểu thư thấy không khỏe sao? Hay là xem mạch trước, cũng tốt cho việc kê đơn đúng bệnh?"

"Không phải ta dùng." Nhan Tử Âm vốn đã vội, Thôi Đại công tử bị thương, nàng ta nóng lòng đến thăm, không muốn nói nhiều: "Mau đưa ra, ta có việc dùng gấp, lấy cho ta mười bình kim sang dược lần trước."

Lý chưởng quỹ lòng đau như cắt, không nói đến giá thuốc cao, chỉ riêng phối chế đã tốn công sức lớn, mỗi tháng làm hết sức cũng chỉ được năm bình.

Yêu cầu nhiều quá, ông không muốn cho, mà quan trọng là vị cô nãi nãi này chưa bao giờ trả tiền, lần nào cũng ghi sổ.

Nhan Miểu thấy cũng không ổn, liền bước lên khuyên: "Thuốc không cần nhiều, trị được thương là tốt rồi, ngươi lấy nhiều thế này, chỉ tổ lãng phí."

Nhan Tử Âm quay lại nhìn nàng, cảm thấy có chút quen mặt.

Nữ tử mặc y phục hồng trắng, vòng eo uyển chuyển mềm mại, mặt không chút phấn son mà vẫn quốc sắc thiên hương, nhất là đôi mắt sáng trong vắt, hàng mi cong vút như cánh bướm, khiến một nữ nhân như nàng ta cũng không khỏi sinh lòng đố kỵ.

Ngày ấy lần đầu gặp mặt ở bến cảng, nàng ta cũng chưa thấy rõ dung nhan của nữ tử kia, sau đó tuy có vài lần gặp nhau nơi yến tiệc, nhưng Nhan Tử Âm mỗi lần đều giữa chừng rời đi, chỉ từ xa thoáng thấy nàng một lần.

Một nữ tử mỹ lệ như thế khiến Nhan Tử Âm cảm thấy đôi phần nguy hiểm, may mắn thay nàng đã sửa đổi hôn ước, không còn dây dưa với Thôi Trạch Ngôn nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!