Chương 8: (Vô Đề)

Hắn đi đến một nơi hẻo lánh, cúi người trước một người mặc mãng bào đứng phía trước: 

"Vương gia, mọi việc đã làm theo ý ngài." 

"Thân thể của nàng ta thế nào?" 

"Thân thể vương phi quả thực đã tổn hại, nhưng không phải do lần sinh nở gây ra, mà là—" 

Hắn ngẩng đầu, nghiêm túc nói: 

Do trúng độc! 

Giang Hách Đình từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt không một tia ấm áp. 

"Trần thái y hành nghề đã nhiều năm, hẳn biết lời nào nên nói, lời nào không nên nói, đúng không?" 

"Đúng, đúng! Hạ quan hiểu, hạ quan cái gì cũng không biết!" Mồ hôi lạnh chầm chậm thấm ướt sau lưng Trần thái y. 

Sau khi Trần thái y rời đi, Giang Hách Đình lại bước vào tiểu viện. 

Lần này, hắn cuối cùng đã mở miệng nói chuyện. 

Hắn chạm vào hai chữ A Uyển trên bài vị, im lặng hồi lâu rồi nói: 

"A Uyển, ta đã cưới Cố Cẩn Nguyệt." 

Nàng có giận không? 

"Nhưng ta không có cách nào khác. Nhà họ Cố thế lớn, Cố tướng còn chưa chết, nhưng ta không thể chờ lâu thêm được. Ta không thể để hắn già c.h.ế. t một cách tự nhiên, ta muốn nhà họ Cố phải chôn cùng nàng!" 

"Ta chỉ có thể cưới Cố Cẩn Nguyệt, từ nàng ta mà xuống tay. Nàng giận không, giận vì ta đã cưới người khác không?" 

"Vậy nàng ra đây mắng ta vài câu, ra đây đánh ta đi, có được không?" 

Giọng hắn dần khàn đi, trong mắt ánh lên sắc đỏ. 

Hắn nghẹn ngào, không thể nói tiếp, một giọt lệ rơi thẳng xuống nền đất. 

Giang Hách Đình lúc này trông chẳng khác gì khi xưa, 

Giống như một con ch. ó hoang một lần nữa bị người ta vứt bỏ. 

08

Cố Cẩn Nguyệt rất nhanh lại mang thai. 

Mỗi đêm trước khi đi ngủ, Giang Hách Đình đều sẽ đặt tay lên bụng nàng ta một lúc, trông có vẻ rất xem trọng đứa trẻ này. 

Khi hắn cúi đầu, Cố Cẩn Nguyệt cứ nhìn hắn đắm đuối, ánh mắt tràn đầy niềm vui. 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Ai mà không thích Giang Hách Đình chứ? 

Dung mạo anh tuấn, tính cách ôn nhu, lại còn là Tần vương điện hạ có địa vị cao quý, thậm chí còn có thể là Đông cung thái tử, là quân vương của một nước sau này. 

Nhưng nàng không nhìn thấy được sự hận thù sâu kín trong ánh mắt hắn. 

Khi hắn chạm vào bụng nàng, ánh mắt ngập tràn vẻ chán ghét, như thể đang chạm vào một kẻ đã chết. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!