Ngày hôm sau, hắn ôm bài vị của ta trở về cung, nhận tổ quy tông.
Lúc này, ta mới biết rằng, Giang Dã không phải là một tiểu khất cái bị cha mẹ bỏ rơi.
Hắn là tam hoàng tử từng lưu lạc dân gian nhiều năm trước, trưởng tử của hoàng hậu, mang dòng dõi tôn quý.
Những năm trước, khi hoàng hậu còn là Hiền phi mang thai hắn, Đức phi cũng đang mang long thai, và vì đã sinh trưởng hoàng tử nên lo sợ con của Hiền phi sẽ nối ngôi, bà ta đã dùng mạng sống của người nhà để mua chuộc nhũ mẫu và bà đỡ bên cạnh hoàng hậu.
Bà ta tráo Giang Dã bằng một thai c.h.ế. t lưu, nói rằng con của Hiền phi vừa sinh ra đã chết.
Nay chuyện Đức phi năm xưa mưu hại các hoàng tự bị phanh phui, vụ án cũ cũng được đào lại.
Hoàng đế và hoàng hậu lật tung cả kinh thành, cuối cùng mới tìm được Giang Dã.
Chỉ là không ngờ, hắn lại từ chối hồi cung, nói rằng chỉ muốn sống những ngày tháng bình thường bên cạnh ta.
Long nhan đại nộ, nhưng đối với đứa con trai từ nhỏ đã bị thất lạc, hoàng đế cũng đành bất lực.
Chuyện này, từ đầu đến cuối, Giang Dã chưa từng nhắc qua với ta.
Giờ đây, hắn quỳ trước mặt hoàng đế và hoàng hậu, dập đầu ba cái thật mạnh, nói rằng trước kia hắn bướng bỉnh không chịu hồi cung là đại sai lầm, nay đã thấu hiểu tội lỗi, hy vọng phụ hoàng và mẫu hậu cho hắn một cơ hội để nhận tổ quy tông.
Hoàng đế và hoàng hậu mừng rỡ không thôi, thuận lý thành chương, hắn trở thành tam hoàng tử.
Để bù đắp cho hắn, hoàng đế lập tức phong hắn làm Tần vương, ban đất phong ở nơi gần kinh thành tốt nhất, đặc biệt cho phép hắn không cần rời kinh mà vẫn được giữ tước vị.
Từ một tiểu khất cái giành ăn với chó hoang, Giang Dã giờ đây trở thành Tần vương điện hạ nổi bật nhất kinh thành.
Chỉ là hoàng gia cho rằng cái tên Giang Dã quá thô tục, huống hồ tam hoàng tử sao có thể dùng một cái tên do một nữ tử bán đậu phụ đặt, thật là làm mất mặt hoàng thất.
Vậy nên, hắn đổi lại tên, trở thành Giang Hách Đình.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Ta có chút đau lòng.
Cái tên ấy là thứ duy nhất ta để lại cho Giang Dã, vậy mà nay, ngay cả nó, hắn cũng không muốn giữ.
Rồi Giang Hách Đình nói hắn muốn thành thân, nói rằng sẽ cưới Cố Cẩn Nguyệt.
Nhà họ Cố năm xưa có công phò tá, hoàng thượng từng đích thân hứa hẹn sẽ để trưởng tử của mình cưới đích nữ của nhà họ Cố.
Nhưng những năm gần đây, phụ thân của Cố Cẩn Nguyệt
- Cố tể tướng
- lâm bệnh nặng, đệ đệ ruột của nàng là Cố Minh Duệ được cưng chiều mà thành kẻ ăn chơi trác táng, nhìn thấy rõ nhà họ Cố không còn người kế thừa, gia thế ngày càng suy yếu.
Nhưng Giang Hách Đình đã nói như vậy, hoàng thượng chỉ nghĩ rằng hắn tuổi trẻ ngây thơ, vì yêu mến Cố Cẩn Nguyệt mà nhất kiến chung tình.
Hai người vốn đã có hôn ước từ trước, vậy nên hoàng thượng liền đồng ý ngay.
Chỉ trong chưa đầy hai tháng, khi xương cốt của ta còn chưa kịp nguội lạnh.
Hắn đã cưới Cố Cẩn Nguyệt vào cửa.
04
Ta không biết vì sao mình vẫn chưa đi đầu thai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!