Chương 6: Bông Tai Màu Đỏ

Hotsearch lên vội vàng không kịp chuẩn bị, đến sáng ngày thứ hai Mạnh Oánh mới biết, Lưu Cần biểu cảm không dám tin, bên trong nhóm chat của đoàn làm phim cũng sôi trào.

Chủ yếu là hình ảnh chụp trong phim trường, thật hiển nhiên là do nhân viên công tác tung ra ngoài, tổng cộng ba tấm, tấm thứ nhất là Mạnh Oánh mặc váy trắng đứng trước mặt Cố Viêm, chiều cao vừa xứng, Mạnh Oánh chỉ tới bả vai Cố Viêm, hai người đều đang mỉm cười, nhìn nhau, ánh mắt thâm tình.

Tấm thứ hai là Cố Viêm đưa tay về phía Mạnh Oánh, cô đặt tay vào trong lòng bàn tay của anh, hai người vẫn như cũ mỉm cười nhìn nhau, tình chỉ nhiều không ít.

Tấm thứ ba là hai người đi đến bậc thang, nhà gái eo nhỏ mông kiều, khoác lên một mái tóc đen.

Nhà trai anh tuấn lãng tử, bóng lưng cao lớn, cộng thêm ánh sáng tốt, trở thành một bức ảnh có cảnh sắc.

Lại thêm caption của chủ thớt: "Hai người thật xứng đôi, bóng lưng cũng đẹp đến như vậy."

Quần chúng cũng không tự chủ được mà cảm thấy xác thực rất xứng đôi, bình luận hưởng ứng theo rất nhiều, liền sau đó đại quân fan hâm mộ của Cố Viêm giết tới, ngươi một câu ta một câu, mạnh mẽ đem tin này lên hotsearch Weibo, mà cùng lúc đó, Cố Viêm bấm follow Mạnh Oánh, còn bình luận thể hiện sự khen ngợi ở tường nhà cô.

Quả thực là thêm dầu vào lửa, thế là hotsearch càng thêm sôi trào.

Đương nhiên, đồng xu bao giờ cũng có hai mặt, hotsearch này tự nhiên cũng không hoàn toàn tốt, cũng có anti, mắng Mạnh Oánh hám fame Cố Viêm không ít.

[ Viêm Tiểu Tiệp Mao: Cái gì tới cũng tới, Mạnh Oánh nổi lên nhờ hám fame, cọ nhiệt Dương Đồng chưa đủ liền cọ đến nam thần chúng ta.

]

[ Tiểu Lạt Thái Dễ Thương: Ha ha, Mạnh Oánh giống như Hứa Khuynh thấp hèn, không có tiền đồ nên đành phải hám fame.

]

[ Bà Xã Cố Viêm: Tại sao chồng phải nhận kịch bản này chứ, hoặc là hỏi một chút đoàn làm phim tại sao phải để Mạnh Oánh nhận vai Linh Dao, ngay từ đầu đã thấy không ưa gì rồi.

]

[ Trong Lòng Ta Chỉ Có Một Cố Viêm: Mấy tấm ảnh này không phải Mạnh Oánh thả ra thì cũng do đoàn làm phim thả ra, muốn tăng độ hot đây mà, bực mình.

]

[ Một Con Rồng Bao Nuôi Cố Viêm: Nhưng mà các ngươi không phát hiện hai người bọn họ thật rất xứng đôi sao? ]

[ Quán Ven Đường: Gào cái gì, đi nói Mạnh Oánh cọ nhiệt nam thần nhà mấy người, cũng không nhìn lại là ai tối qua follow Mạnh Oánh, lại còn khen ngợi, nếu Cố ảnh đế của mấy người không có tâm tư thì có thể chủ động như vậy được sao? ]

Lời này sau khi truyền ra ngoài, tiếng mắng Mạnh Oánh ít hơn, mọi người lại đi tìm tòi nghiên cứu tâm tư của hai người.

Đoàn làm phim bên này lại không thể hiện, đạo diễn Khương ở trong nhóm chat tức giận không ít, mắng xối xả.

Đạo diễn Khương: Là ai truyền ra ngoài? Đi ra đây, tự thú sớm một chút sẽ được khoan hồng, nếu không chờ tôi tra ra được thì mấy người liệu hồn.

Sau khi đạo diễn Khương xổ ra một tràng, đoàn làm phim bên trong vắng lặng như tờ, chỉ có lẻ tẻ vài người ra nói chuyện, biên tập dừng một chút, cũng gửi một câu vào nhóm.

Biên tập Lăng Dật: Đạo diễn trước tiên đừng nóng giận, không bằng đi hỏi người trong cuộc cảm thấy như thế nào?

Loại chuyện này phát sinh, phải xem tâm tình của chính chủ, sở dĩ đạo diễn Khương tức giận như vậy chủ yếu là sợ chọc tới Cố Viêm, đây là nhân vật lớn, có vị trí nhất định trong giới, chẳng qua vì nể mặt ông nên mới nhận bộ phim này, mới bắt đầu liền xảy ra loại chuyện này, cộng thêm lại là cùng Mạnh Oánh "hám fame" thanh danh không tốt lắm, đạo diễn Khương đương nhiên phải tra, vừa tra nhân viên công tác, lại điều tra một chút Mạnh Oánh.

Nếu đổi lại là người khác, ông cũng không có rỗi hơi đi quan tâm mấy chuyện này.

Biên tập Lăng Dật nói xong lời này, liền tag Cố Viêm, vì sáng sớm phải đi quay phim, sợ Cố Viêm quên nhìn điện thoại di động.

Không bao lâu, Cố Viêm trả lời, một câu, hời hợt.

Cố Viêm: Không có gì đáng ngại.

Lập tức bầu không khí bên trong nhóm liền hoà hoãn lại, mà Mạnh Oánh cũng xem group wechat, cô biết ý tứ của đạo diễn Khương, nên muốn đi giải thích một chút trong nhóm chat, nhất thời còn đang nghĩ cách giải quyết, cuối cùng nghĩ lại, định gặp trực tiếp đạo diễn Khương để giải thích, Cố Viêm bất ngờ nói một câu như vậy, Lưu Cần liền thở phào cả người nhẹ nhõm, nói: "Nếu Ảnh đế đã không ngại, thì chúng ta cũng không cần phải lo lắng quá nhiều."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!