Đến khi thức ăn được mang lên bàn, Tô Kha Văn mới lập tức vứt bỏ mẩu thuốc lá, chân trần từ trên sô pha bước xuống thảm, hứng thú bừng bừng mà mở ra hộp thịt nướng BBQ ra, sau đó cầm trà sữa và đồ ăn vặt.
Trước kia khi còn đang theo đuổi đám thành niên giàu có kia, kim chủ nếu không phải là người chướng mắt trà sữa cùng các loại đồ ăn đường phố, thì chính là nhân thiết do anh đắp nặn ra không cho phép anh đi đụng vào.
Bây giờ tốt xấu gì cũng đã trở về thời kỳ thiếu niên, hết thảy bộ dạng nguỵ tạo đều được rút đi, cảm giác nhẹ nhàng vô cùng.
Ở trường học cũng không có nơi bán trà sữa, tất cả đều là các loại nước ngọt cùng nước trái cây, hoàn toàn không thể giải toả cơn thèm của Tô Kha Văn.
Cầm lấy ly trà sữa caramel khoai môn đầy thạch trân châu, Tô Kha Văn gấp không chờ nổi mà cắm ống hút hút một ngụm, hương vị thuần tuý ngọt ngào tận cùng.
"Trà sữa quả nhiên phải uống nóng mới ngon!
"Thật hạnh phúc! —— nhưng nếu đã xài tiền của người khác thì đương nhiên cũng không thể bỏ quên họ được."Anh Hâm, em cũng mua cho anh một ly rồi này." Anh lắc lắc ly trà sữa còn nguyên vẹn, ý đồ hấp dẫn sự chú ý của đối phương, trong đầu lại nghĩ nào có chuyện dễ dàng đưa cho được.
"Ừ.
"Trương Thiên Hâm không biết người yêu lại đang suy nghĩ cái gì, buồn cười gật đầu, duỗi tay đi lấy, quả nhiên là như vậy. Người yêu dời đi tay, cười đến giống như con mèo nhỏ nghịch ngợm, làm tâm hắn hung hăng ngứa. Liếc liếc ly trà sữa, bên trong có rất nhiều dâu tây cùng vài loại quả khác, vừa nhỏ vừa tròn, nhưng hắn cũng không biết tên gọi của ly nước đó là gì."Khụ khụ,"
Tô Kha Văn nghiêm trang hỏi, "Anh Hâm, anh có muốn uống vị dâu tây không?"
Trương Thiên Hâm theo không kịp tiết tấu của người yêu, cho rằng anh muốn uống ly này, hắn nói:
"Anh không thích dâu tây.
"—— em muốn uống thì cứ uống đi. Tô Kha Văn nghe xong cười đến đôi mắt cong cong, mái tóc xoã tung hơi cuốn dán ở thái dương, lây dính ý vị lười biếng. Anh nói:"Dâu tây chụt chụt, anh không thích dâu tây thì giờ chỉ còn mỗi chụt chụt thôi ——
"Nói xong miệng còn chu lên, tư thái muốn đòi hôn. Đáng yêu, nghịch ngợm giống như mèo con vậy. Trái tim Trương Thiên Hâm mềm rối tinh rối mù. Hắn xoa đầu người yêu, vòng lấy eo anh hôn lên. Cứ như vậy, Tô Kha Văn thu hoạch tới cái"chụt chụt" mà anh muốn.
Sức ăn của hai tên nam sinh đang trong độ tuổi dậy là không thể khinh thường được, một hồi liền đã sạch bong, dư lại chỉ còn túi đồ ăn vặt.
Ngồi nghỉ một chút, Tô Kha Văn liền thúc giục cả hai đi tắm rửa.
Mục đích là gì, chắc ai cũng biết.Thời gian đã vào đêm, bên ngoài giống như trên bản tin dự báo thời tiết đã nói, trời mưa to rầm rã.
Bên ngoài tiếng mưa rơi ồn ào, phòng ngủ yên tĩnh, hai người kề sát lẫn nhau, đều có thể nghe rõ được tiếng tim đập của đối phương.
Bàn tay to rộng của Trương Thiên Hâm chống đỡ lấy cái ót của Tô Kha Văn, sờ lên mái tóc mềm mại kia, đè nặng người yêu mà hôn môi.
Như là dã thú tham lam không biết cái gì là đủ.
Chậm rãi liếm láp, cắn xé.
"Anh Hâm....."
"A......
"Từng tiếng kêu to. Tô Kha Văn thở hổn hển, thân mình run rẩy, anh tự buông thả bản thân hưởng thụ cảm giác đôi bài tay kia vuốt ve triền miên, Anh nhìn Trương Thiên Hâm, trong ánh mắt toát ra tình dục cơ hồ muốn nóng cháy toàn thân đối phương. Anh nói, giọng khàn khàn:"Em khó chịu quá......"
Anh ấn Trương Thiên Hâm trên giường, khoé môi vì hưng phấn mà nhếch lên độ cong nguy hiểm lại mê hoặc nhân tâm.
"Anh, giúp em."
Người dưới thân ánh mắt đen tối nhìn chăm chú vào Tô Kha Văn, duỗi tay chủ động ôm eo anh.
Thân hình so với anh còn cao lớn, eo cùng cơ bụng rõ ràng, cánh tay đầy hữu lực không dung người kháng cự.Chỉ còn mỗi đèn giường được mở, sương khói lượn lờ.
Tô Kha Văn nheo lại đôi mắt, miệng cắn điếu thuốc, ngồi dựa vào đầu giường đánh giá phòng ngủ.
Trên tường dán poster One Piece, bàn học đặt máy tính, còn có tủ lạnh mini, có bóng rổ cùng các kiểu dáng giày để ở một góc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!