Chương 189: Thiếu

Editor: Hoàng Nam

Phương Cẩn Chi nghiêm túc suy nghĩ chuyện Lục Vô Nghiên sửa thành họ Sở.

Không biết thế nào, trong đầu Phương Cẩn Chilại hiện lên bộ dạng tức giận rút đao của Lục Thân Cơ.

Việc Ôn quốc công gia dâng tấu biểu đã đánh vào thể diện của ông, hiện tại triều thần lại bắt con trai hắn đổi họ.

Chuyện này...! Lục Thân Cơ chắc phải bốc hỏa...

"Vô Nghiên, chàng tính xử lý chuyện này thế nào?" Phương Cẩn Chi hỏi.

Lục Vô Nghiên cau mày, nhất thời không nói gì.

Kiếp trước hắn gian nan bước lên ngôi vị hoàng đế Đại Liêu, nhưng không có chuyện mấy thần tử lo lắng bắt hắn đổi họ này nọ.

Vậy mà hôm nay người ngồi ở ngôi vị hoàng đế kia là mẫu thân của hắn, chuyện lập thái tử hiện tại hoàn toàn bất đồng với kiếp trước.

Vốn dĩ hắn không phải là người tuân theo khuôn phép cũ, coi lễ nghi là trên hết, nên cảm thấy chuyện tên họ không có gì lớn lao.

Nhưng chuyện này giống như bị người khác bức bách.

Hắn cực kỳ chán ghét cảm giác bị bắt buộc lựa chọn.

Huống chi, hắn không thể không nghĩ đến cảm giác của cha hắn.

Thấy Lục Vô Nghiên không lên tiếng, Phương Cẩn Chi hiểu hắn chưa có quyết định dứt khoát.

Nàng cũng không hỏi nữa, cười nói sang chuyện khác.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lục Vô Nghiên sai người cho gọi mười hai bà vú tới.

Những bà vú này đều là những người mà Nhập Trà tuyển chọn kỹ lưỡng, nhưng cũng không thể dùng hết cả mười hai người, còn phải do Lục Vô Nghiên và Phương Cẩn Chi tự mình lựa chọn thêm một lần nữa.

Nhập Trà dẫn các bà vú đến chính sảnh, ánh mắt Lục Vô Nghiên nhẹ nhàng đảo qua, liền loại ngay những người có hình dáng xấu xí, mặt mày hung ác, ủ ê.

Như thế còn lại sáu người.

"Cẩn Chi, những người còn lại để cho nàng lựa chọn." Lục Vô Nghiên nhìn về phía Phương Cẩn Chi đang ngồi bên cạnh.

Nghe lời nói của Lục Vô Nghiên, những bà vú đứng thẳng tắp, nghiêm túc để cho Phương Cẩn Chi quan sát.

Trong nội tâm của họ hiểu rõ cửa ải của Lục Vô Nghiên là một cửa ải khó qua nhất, còn cửa ải Cẩn Chi cũng không khó khăn lắm.

Quả nhiên chỉ một lát sau, họ chỉ nghe thấy một âm thanh mềm mại, nũng nịu vang lên: "Thiếp thấy người nào cũng vừa mắt."

"Vậy thì giữ lại hết đi!" Lục Vô Nghiên lên tiếng.

Sáu bà vú thở phào nhẹ nhõm, trước khi đi không nhịn được len lén quan sát Phương Cẩn Chi.

Không hẹn mà hợp khi liếc nhìn Phương Cẩn Chi tất cả các bà vú đều sửng sốt, ngạc nhiên.

Chuyện này...! thời điểm phụ nữ mang thai thân hình đều phát phì, chân tay sưng phù, mặt mũi biến dạng.

Nhưng nhìn Phương Cẩn Chi, trừ cái bụng lớn ra vóc người vẫn yểu điệu thướt tha! Nàng để lộ ra một chút cổ tay trắng nõn, mảnh khảnh như thiếu nữ, chiếc vòng tay màu đỏ ôm lấy cổ tay càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết của nàng.

Nàng nhẹ nhàng dùng những ngón tay thon dài trắng nõn nâng ly trà đưa lên miệng, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy làn da non mềm đó có thể bóp ra nước được.

Hơn nữa, nàng cũng không trang điểm nhưng hai gò má vô cùng mịn màng, mềm mại, ngũ quan tinh xảo chỉ liếc mắt thôi đã thấy kinh ngạc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!