Xe Đình Hạo dừng trước hội quán sang trọng nhất thành phố A, Đình Hạo bình thản bước xuống. Anh chỉnh lại khuy áo vest bên ngoài, tiến đến mở cửa xe bên kia. Bàn tay anh đưa ra, ánh mắt xanh ấm áp nhìn Đồng Đồng đang vịn vào tay anh, đứng lên, đặt chân lên thảm đỏ.
Đồng Đồng cô mặc một chiếc váy tím voan, nhẹ nhàng, tôn lên làn da trắng ngần. Vì trời khá lạnh, Đình Hạo liền chọn cho cô chiếc áo khoác dạ dài, dày dặn. Mái tóc đen, dài như rong biển được làm xoăn cầu kỳ. Cô đứng cạnh anh, khiến phóng viên, nhà báo xung quanh nháo nhào một phen.
Tổng giám đốc UEE lần đầu tiên chịu xuất hiện trước vô số phóng viên, máy ảnh tại hiện trường. Bên cạnh anh, còn có một cô gái, chắc chắn lai lịch không thể tầm thường. Đám nhà báo, phóng viên náo noạn, tranh nhau chụp hình, tranh nhau đặt câu hỏi với hai người.
Ánh đèn từ máy ảnh chớp nhoáng, Đồng Đồng khó chịu nhíu lại. Đôi mắt hoang mang, sợ sệt, cô hoàn toàn không thích ứng được. Ánh sáng đó khiến cô chói mắt, bàn tay nhỏ giơ lên che đi luồng ánh sáng.
- Đồng Đồng, đừng sợ.
Giọng nói trầm ấm, thì thầm bên tai cô. Trước khi bàn tay bé nhỏ kia đưa lên, Đình Hạo đã kịp che mắt Đồng Đồng lại, nhỏ giọng trấn an cô. Lời nói của anh, Đồng Đồng thoạt thấy trong lòng vui vẻ. Cô khẽ khàng gật đầu, khoác lấy tay Đình Hạo, bám chặt.
Hành động nhỏ này của Đồng Đồng làm trái tim Đình Hạo nhộn nhạo. Anh vỗ vỗ vào tay cô, trấn an. Đình Hạo quay ra nhìn A Nghị, ra hiệu cho anh. A Nghị gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Với những người gây ra rắc rối cho Đồng Đồng, chắc chắn tổng giám đốc sẽ không để yên.
***
Khi Đình Hạo và Đồng Đồng bước vào, hội trường đã chật kín khách mời. Hôm nay là tiệc mừng của tập đoàn Khiêm Phong, khách mời đều là những người có địa vị trong giới kinh doanh. Một phần vì danh tiếng của tập đoàn trong giới công nghệ, một phần cũng vì tổng giám đốc của nó Triệu Khiêm Phong.
Đình Hạo quen biết Thiên Phong không lâu, nhưng anh rất coi trọng cậu nhóc này. Trong mắt anh, Thiên Phong là một người trẻ tuổi lại rất có bản lĩnh, phong cách làm việc rất nhanh, gọn, chính xác. Chỉ là cậu ta lúc nào cũng lạnh lùng, thần thần bí bí.
Từ khi gặp mặt, chưa bao giờ Đình Hạo thấy cậu ta nhắc đến tên cô gái nào. Không ngờ, anh chỉ không nhìn thấy cậu ta mấy tháng, bên cạnh đã có thêm một người vợ. Đúng là quá nhanh đi.
Bất giác, Đình Hạo nhìn xuống Đồng Đồng.
Ánh mắt xanh ánh lên những tia nhu tình. Có phải anh cũng nên giống cậu ta không.
***
- Anh Hạo.
- Thiên Phong.
Đồng Đồng khoác tay Đình Hạo tiến về phía người vừa nói, cô tò mò, chăm chăm nhìn anh ta. Anh ta rõ ràng là một người ưu tú, rất giống với Đình Hạo. Nhưng trên người anh ta mang một khí chất lạnh lùng, cái nhìn sắc bén kia khiến cô phải dè chừng.
Bên cạnh, anh còn có một cô gái, thật sự rất xinh đẹp nha.
Thiên Phong liếc nhìn về phía Đồng Đồng, lại nhìn tay cô đang bám lấy cánh tay Đình Hạo. Tròng mắt đen híp lại, nhếch miệng nói :
- Anh Hạo, em còn nghĩ anh sẽ đi cùng A Nghị.
- Đi cùng cậu ta không thú vị.
Đình Hạo như cười như không, trầm ấm nói. Thiên Phong gật đầu nhẹ, ra chiều đã biết. Khuôn mặt vẫn không hết đùa giỡn.
- Anh không nên giới thiệu một chút?
- Thiên Phong, đây là bạn gái anh. Hứa Đồng Đồng.
- Xin chào.
Đồng Đồng ngước lên nhìn Thiên Phong, dè dặt lên tiếng. Ở anh ta chỉ toàn là sự lạnh nhạt, thờ ơ. Đồng Đồng không biết phải mở lời thế nào. Không giống với Đình Hạo, ở bên cạnh anh vẫn ấm áp hơn nhiều.
- Chị dâu, nhớ giữ chắc lấy anh ấy nhé.
Thiên Phong cười cười.
- Ách!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!