Chương 45: Say rượu

Kỳ Nhạc nâng ly rượu lên uống, một chút ý thức nguy cơ cũng không có, lại còn nhân tiện liếc mắt nhìn Cố Bách nhắc nhở:

– Anh đừng uống, lát còn phải lái xe.

Cố Bách qua ánh sáng mờ ảo nhìn cậu, rướn qua hôn một hơi, rồi xoa xoa đầu cậu:

– Yên tâm đi, anh biết.

Chung Duệ Uyên nhìn cười ha ha, nếu như dựa theo lối suy nghĩ thông thường, sau khi Cố Bách tới hai người hẳn phải về rồi, nhưng Cố Bách lại không vậy, trái lại còn gọi thêm vài chén rượu, hết lần này tới lần khác đưa vào tay tiểu Viễn đều là rượu mạnh tác dụng chậm... Muốn nói Cố Bách không phải cố ý, y mới không tin, y âm thầm mài giũa câu chuyện để còn đi báo cáo với bà xã, thuận tiện nói một câu rằng mình không hề ngăn cản, bà xã nhất định vui vẻ, vậy đêm nay mình cũng có phúc lợi, y đang hép pi pi nghĩ, bỗng thấy điện thoại di động trên bàn sáng lên, liền bắt tới nhấn nghe.

Kỳ Nhạc liếc mắt qua một cái, thấy cuộc gọi đến hình như hiển thị tên Lục Viêm Bân, không khỏi chăm chú nhìn, chỉ nghe chồng anh hai nói:

– Nha, bọn họ không rảnh a, tôi đây cũng chẳng giúp được, mất chủ ý lần trước tôi đưa ra bà xã của ông đều không đồng ý đúng không? Tôi xem con mắt của hẳn quả thực cần rượu để mở ra mà... Tôi biết hắn không dám, ừm, nếu không mai mốt kiếm bọn họ ra ngồi một lát?

A Kiệt gần đây khẳng định không rảnh... Ai, cứ vậy đi, ông nói với A Kiệt giúp hắn nghĩ cách theo đuổi bà xã, hắn tuyệt đối được, về phần ông, hai ngày này hay là hai người xem chút phim ma đi? Ừ? Hắn không xem?

Tôi đi hỏi người khác chút...

Chung Duệ Uyên dời điện thoại di động, nhìn bọn họ:

– Có ý kiến gì hay ho không? Giúp người ta theo đuổi bà xã.

Kỳ Nhạc hắc tuyến đầy mặt, thầm nghĩ trước khi truy người nọ tối thiểu cũng phải đem đồ ngốc kia bẻ cong đi? Hắn hơi nao nao, lưỡng lự nói:

– Nếu không để bà xã hắn xem ít GV?

Học tập hoặc thích ứng một chút? Nha, chú ý đừng xem loại khẩu vị nặng đấy, chọn mấy cái bình thường đi.

Cố Bách tức thì cười, tự hỏi một trận, đề nghị:

– Cùng tắm đi, cảm tình cũng sẽ bồi dưỡng được đấy.

Kỳ Nhạc:

– ...

– Chủ ý không tệ, có cơ hội đem người bắt được. – Chung Duệ Uyên tán thưởng gật đầu, quay điện thoại cười ha a nói – Lại nói máy tính ngươi cũng có, như vậy a, các ông trước tiên xem mấy loại phim này đó, sau đó cùng nhau tắm... Ông nếu như không kìm được cũng là nhân chi thường tình, đúng, vậy thôi.

– ... – Kỳ Nhạc yên lặng nhìn y – Ý em là để bà xã hắn tự xem.

– Một mình không đủ thú vị, hai người xem cảm giác mới có thể lập tức tới liền, hắn hiện tại hẳn là bắt đầu tìm phim rồi.

Việc này đích thực không liên quan tới ta a không liên quan... Kỳ Nhạc âm thầm mặc niệm, khoan đã, chợt nhớ tới cuộc điện thoại ban ngày, liền ngẩng đầu nhìn y:

– Đúng rồi, chồng anh hai, nếu như Lục Viêm Bân thấy bà xã hắn mua búp bê tình dục liệu có ý kiến gì không? Có cảm giác bà xã hắn đói – khát không? Có cảm thấy bã xã hắn tình nguyện mua loại đồ đó cũng không thèm cùng hắn làm rồi thương tâm hay nổi giận không?

Chung Duệ Uyên tự hỏi trong chốc lát:

– Hẳn là sẽ không.

Kỳ Nhạc ngẩn ra:

– Không lẽ nào, hắn lẽ não một chút ý kiến cũng không có?

– Đương nhiên là có. – Chung Duệ Uyên nói – Hắn sẽ cho rằng bà xã nghĩ hắn không được, chuyện sau đó cậu có thể đoán được.

– ... – Kỳ Nhạc nói – Được rồi.

Mấy người lại ngồi thêm một lát, Kỳ Nhạc liền muốn về, Cố Bách quét mắt nhanh, ly rượu kia tuy rằng chưa uống xong, nhưng đã gần như nhìn thấy đáy, liền gật đầu, lôi kéo cậu rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!