Chương 42: Bạn học (1)

Kì Nhạc đánh giá nam sinh xa lạ trước

mặt, người này trông vô cùng bảnh bao, nụ cười rất đẹp, không khiến

người ta phản cảm, cậu vẫn không rõ tại sao người này lại đến bắt chuyện với mình, vì vậy chỉ ngồi yên tại chỗ.

Những bạn học cùng lớp vẫn chưa

biết cậu bị mất trí nhớ, nhưng ở đại học, bạn cùng lớp vốn chẳng quen

biết gì, chỉ có bạn cùng phòng ký túc xá mới tương đối thân thiết, nhưng cậu lại không có ở ký túc xá. Theo lời Diệp Thủy Xuyên nói, trong lòng

chủ nhân cơ thể này chỉ có Ninh Tiêu, đoán chừng cậu ta chẳng quan tâm

tới người khác, người khác biết cậu ta bị mất trí nhớ chắc chỉ tò mò

một chút thôi.

Vì vậy mấy nữ sinh kia nhiệt tình với cậu như thế thật khó hiểu...... Nghĩ như vậy, cậu tiếp tục thích thầm

trong lòng, mặc kệ là nguyên nhân gì, sự thật là mình rất được nữ sinh

hoan nghênh.

"Hôm nay tâm trạng không tệ nhỉ, gặp chuyện tốt gì rồi?" Người kia cười hỏi.

Kì Nhạc hoàn hồn: Không có.

Người nọ ừ một tiếng:

"Sao đột nhiên lại ngồi ở hàng đầu vậy?"

Kì Nhạc thầm nghĩ có thể hành động này

không giống với thói quen thường ngày của Trịnh Tiểu Viễn, cậu nhún

vai:

"Học kì này tôi muốn cố gắng học tập, có thể lấy được học bổng càng tốt."

Người nọ ngơ ngẩn một lát, sau đó dùng

ánh mắt tán thưởng nhìn cậu:

"Ý kiến hay đấy, có gì không hiểu cứ hỏi mình," Người nọ dừng lại, thấy trên bàn có quyển sách dành cho sinh viên năm hai thì chợt hiểu ra,

"Hình như cuối tuần này thi lại, cậu ôn tập sao rồi?"

"Cũng tàm tạm, đa số cũng được, nhưng ai biết có đậu hay không, nghe nói giám khảo thi lại gác không nghiêm," Kì

Nhạc im lặng nhìn người nọ,

"Anh nói xem, nếu tôi xài phao thu nhỏ có bị bắt không?"

Người nọ không trả lời, chỉ nhìn cậu chằm chằm.

Kì Nhạc kinh ngạc: Sao vậy?

Không có gì, Người nọ đánh giá mấy lần, chần chừ nói,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!