Chương 4: Sự thật

Diệp Thủy Xuyên vẫn không yên tâm về tên bệnh thần kinh, hắn lạnh

lùng quan sát đối phương một lúc, đến khi đối phương sợ hãi co người nằm sát ra góc giường mới chịu ngừng lại, sau đó quay sang đánh giá Kì

Nhạc:

"Tiểu Viễn, em đỡ hơn chút nào chưa? Em có nhớ được gì không?"

"Không muốn đứng dậy chút nào." Kì Nhạc cử động thân thể,

"Đầu hết đau rồi nhưng thân thể vẫn còn hơi khó chịu, chắc do ngủ lâu quá."

Không phải. Diệp Thủy Xuyên nhàn nhạt nói,

"Đó là do bị Ninh Tiêu đánh."

Kì Nhạc im lặng tiêu hóa thông tin, sau đó lập tức nổi giận:

"Hắn đánh tôi? Chuyện xảy ra lúc nào? Lúc tôi đánh hắn xong rồi ngất đi phải không?"

"Không, đây là vết thương có từ trước, hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chỉ có ba người trong cuộc biết, nhưng có thể do bị đánh trọng thương nên em mới phải nhập viện, anh đoán trên người em vẫn còn rất nhiều vết thương khác."

Diệp Thủy Xuyên dừng một chút rồi hưng phấn hỏi,

"Em muốn tìm tụi nó tính sổ hả?"

Kì Nhạc từ từ lấy lại bình tĩnh, thiết nghĩ chủ nhân cơ thể này về

đến nhà liền nhìn thấy Ninh Tiêu lên giường với Mặt Trẻ Con, gặp tình

huống như vậy sao không nổi điên cho được, đánh nhau cũng là chuyện bình thường. Cái tên Mặt Trẻ Con chắc chắn không có sức chiến đấu, vì thế

chủ nhân cơ thể này trở thành như vậy hơn phân nửa là do Ninh Tiêu,

nhưng hắn ta trông cực kì bình tĩnh, dường như không hề có chút áy náy

nào, Kì Nhạc đột nhiên nghĩ đến một khả năng khác:

"Sao vậy, hắn hay đánh tôi lắm à?"

Diệp Thủy Xuyên trề môi:

"Ừ, hỡ chút là động tay động chân."

Kì Nhạc không thể tin được:

"Còn tôi thì sao? Mặc hắn đánh?"

Nhắc tới điều này, Diệp Thủy Xuyên vô cùng đau lòng:

"Em rất nghe lời nó, nó đánh thì mặc nó đánh, bị đánh xong còn cười."

Người anh hùng nằm ở bên kia cảm thán:

"Đúng là quá rẻ tiền....."

Diệp Thủy Xuyên liếc mắt nhìn sang, người kia lập tức xoay lưng sang chỗ khác, cố gắng thở nhẹ hết mức có thể.

Đúng là hạ tiện thật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!