Tiếng thét như sấm nổ của Chu Dũng làm tôi ù cả tai, ruồi vàng ong bạc đảo vòng vòng trước mắt. Trong lúc xây xẩm mặt mày, tôi cảm giác bình cứu hỏa bị ai đó giật đi, rồi cái giọng cao vút decibel nọ lại ầm ầm như pháo nổ —
"Mẹ nó chưa gặp thằng nào hổ báo như mày! Mày tưởng mày là Hulk à?!"
Tôi không biết Hulk là ai, nhưng tôi nghĩ tiếng tăm của tên đó chắc cũng chả phải tốt.
Trong lúc ngẫm nghĩ, thình lình tôi cảm giác được đối phương đang muốn vồ đến, trên thực tế, tầm nhìn của tôi không đúng tiêu cự, nhưng trực giác từ ngày xưa hay đánh lộn vẫn còn, vì không có vũ khí nên tôi vô thức ôm lấy đầu — chỉ cần đầu không sao, xác suất bị thương nặng chỉ dưới 10%.
Nhưng nắm đấm nọ không tới được chỗ tôi, bởi vì có một tiếng kinh hô vang lên còn nhanh hơn nó, làm cho hầu hết mọi người phải ngừng tay —
"Đại Dũng?!"
Một giọng đàn ông kinh ngạc, còn hơi khàn khàn.
"Bưu Tử?!"
Giọng Chu Dũng cũng đầy kinh ngạc.
Tôi vẫn đang duy trì tư thế ôm đầu, thầm nghĩ hai người này hội ngộ tương phùng à?
Đương nhiên hai người nọ chẳng thèm để ý tới tôi, lúc tôi buông tay thẳng người dậy, đã thấy mấy đứa vừa đánh Dung Khải đang khệ nệ khiêng gã bị tôi đập bình cứu hỏa lên, còn người tên "Bưu Tử" thì đang mắt to trừng mắt nhỏ với Chu Dũng.
Tôi rất chán đời, vừa rồi rõ ràng gồng sức như thế mà gã bị đánh chẳng nhỏ tí máu nào, mặc dù gã ngất xỉu bị lôi đi như chó chết, nhưng tôi vẫn không vừa lòng.
Bởi vì Tiểu Phong Tử.
Cậu nằm cuộn tròn trên đất, không ầm ĩ như ngày thường, rất im lặng, cả người run run, như chú mèo hoang vừa bị người ta hành hạ.
Tôi bước tới từng bước, ngồi xuống, muốn nâng cậu dậy, nhưng lại sợ làm cậu bị thương thêm, cuối cùng chỉ đành cẩn thận vén tóc mái ra cho cậu.
Tôi muốn nhìn đôi mắt to sáng lấp lánh của cậu, chỉ vậy mới có thể an lòng.
Nhưng tôi chỉ nhìn thấy một khuôn mặt bầm tím, bàn tay tôi chỉ đụng phải thật nhiều mồ hôi lạnh.
"Tiểu Phong Tử?" Tôi khẽ gọi.
Dung Khải nằm đó, hai mắt sưng đến không mở ra được, nghe thấy tôi gọi, cậu cố sức hé ra nhìn, được một lát, tựa hồ xác định đúng là tôi, cậu nức nở, "Phùng Nhất Lộ…"
Gan ruột tôi quặn lên, đau đến không thở nổi, đột nhiên tôi chỉ muốn rút dao chém chết lũ đằng kia!
"Nhìn cái chó gì mà nhìn?" Tôi rống lên với đám người xung quanh, "Gọi xe cấp cứu đi —–"
Người xem náo nhiệt chậm rãi tản ra, chẳng biết do bị tôi dọa hay vì chẳng còn gì hay nữa, chốc lát sau, chỉ còn chúng tôi ở lại. Chu Dũng đi tới, trầm ngâm nhìn một lát, thở dài, "Đừng lo, gọi xe cứu thương rồi, đến ngay đây, anh thấy cũng không nghiêm trọng đâu, cùng lắm thì…"
"Cút mẹ anh đi! Thế này mà còn không nghiêm trọng à? Anh nhìn nó đi! Hay phải lăn ra chết mới là nghiêm trọng?!" Tôi biết mình giận cá chém thớt, nhưng tôi không kìm chế được.
Chu Dũng hơi bực, nhưng hình như cũng biết bây giờ tôi không được bình tĩnh, vì thế quay sang rống lên với tên đầu sỏ, "Cái đm mày càng ngày càng giỏi đấy nhỉ?! Có mỗi một thằng oắt con mà cả đám lao vào thượng cẳng chân hạ cẳng tay, giỏi quá nhỉ!"
Bưu Tử bị quát cũng giận điên, ngoác mồm rống trả, "Mày thì biết cái đếch gì?! Mày có biết thằng ranh con này làm gì không? Bịp bợm lừa đảo! Cả ngày lượn lờ thấy nhà ai có khách là chạy đến nói láo, một lần hai lần tao còn nhịn, chứ năm lần bảy lượt mày bảo tao chịu sao nổi?! Mẹ kiếp tao buôn bán chứ có phải mở triển lãm đâu!"
Chu Dũng phỏng chừng không dự đoán được tình hình là vậy, sửng sốt một hồi lâu mới mở miệng đáp, nhưng khí thế rõ ràng yếu đi nhiều, "Dù vậy cũng đừng đánh chỗ hiểm chứ, bốn đánh một, nếu xảy ra chuyện thật thì sao?"
"Xảy ra chuyện thì cũng là tại nó! Đại Dũng, tao nói cho mày nghe, hôm nay nể mặt mày tao bỏ qua, nhưng về sau đừng có để tao nhìn thấy nó, bằng không thấy một lần tao đánh một lần!"
Tôi nghe không nổi nữa. Đm thấy một lần đánh một lần? Để tao cho mày biết thế nào là thấy một lần đánh một lần!
Đang định xông lên, xa xa lại nghe tiếng còi xe cấp cứu quen thuộc. Tôi lập tức dừng lại, quay đầu nhìn, chỉ thấy một vạt trắng xuất hiện cuối ngã tư đường ngựa xe như nước, sau đó càng lúc càng gần, càng lúc càng gần…
"Lùi ra lùi ra, đưa người bị thương ra đây!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!