Chương 46: (Vô Đề)

"Rẽ trái… Ê ê chú mày rẽ nhầm rồi…"

"Đoạn này đạp nhanh lên, nhiều xe quá, xước hết sơn bây giờ…"

"Mẹ kiếp, định làm tao tức chết à? Sao không vượt lên?"

"…"

Tôi thật sự không muốn so đo với gã này, bởi vì hai thằng đàn ông cãi nhau trên đường nhìn quá mất thẩm mỹ, huống hồ tôi cũng chẳng còn sức, cứ xem cái xe ba gác phải chở cả gã, cả chiếc tủ quần áo to đùng của gã thì biết. Tôi nhìn gã đầu trọc này bét cũng phải cao mét tám, không một trăm thì cũng tám chục kg, gã ngồi trên xe, phải xếp tủ quần áo lệch hẳn sang bên kia mới giữ được thăng bằng.

Tôi cũng chẳng hiểu tại sao ba cái lốp xe kiên cường đến thế, tới giờ vẫn chưa nổ chưa móp, cả đường chỉ rên rỉ ầm ĩ. Ài, nghịch cảnh tạo nhân tài a~

"Anh bảo này, đi như chú mày thì đến tối cũng chẳng về nhà được…"

Ờ rồi, tôi quyết định so đo một chút vậy.

Trời dần chuyển ấm, cây cối hai bên đường chẳng biết từ bao giờ đã xanh um tươi tốt, tán lá xòe rộng, che chắn ánh mặt trời, không khí thật trong lành mát mẻ. Tôi hụt hơi tấp xe vào lề đường, cũng may đường vắng nên không có gì nguy hiểm, sau đó cung kính xoay người, duỗi tay làm tư thế mời.

Gã nọ mù tịt nhìn tôi, "Gì thế?"

Tôi thẳng người dậy, vén áo lau mồ hôi rồi mỉm cười, "Anh hai, tôi mặc kệ anh đấy." Mẹ kiếp, chở hàng gần hai tháng rồi mà chưa thấy cực phẩm kiểu này bao giờ, đờ mờ tiếc rẻ chả dám gọi taxi, toàn gọi xe ba bánh! Còn tính người không vậy hả?

Đầu trọc sửng sốt một lát, sau đó khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo, cuối cùng biến thành bộ dạng bất lực, "Không muốn đi thì nói từ đầu chứ, giữa đường thế này, chú bắt anh kiếm người khác ở đâu?"

Tôi kệ xác, hôm nay tôi quyết không lịch thiệp, "Dù sao tôi cũng chẳng lấy tiền, coi như đoạn đường vừa rồi tôi biếu anh. Nào, anh tự xuống hay là để tôi bế anh xuống?"

Tôi vừa nói vừa giơ tay lên, dọa đối phương phát khiếp, gã đàn ông gần bốn mươi tuổi cuống quýt xông phi xuống xe, tốc độ kia mà không đến Thế vận hội đăng ký thi nhảy xa thì quá là uổng phí.

"Cái *** mẹ mày điên à?" Kiện tướng thể dục thể thao đứng tít phía xa, khiếp sợ rống lên.

Tôi mặc kệ, nếu người đã xuống thì tôi cứ theo trình tự mà làm, vứt nốt cái tủ kia xuống là xong.

Cơ mà, đúng là tủ gỗ xịn, mẹ nó nặng kinh khủng khiếp!

Thấy Lỗ Trí Thâm tôi chuẩn bị hất tủ xuống, Đầu trọc kêu oai oái, vội vàng lao đến giữ chặt tủ lại, ồn ào bảo tôi, "Mẹ mày làm thật à, làm ăn kiểu đấy à?"

Xe ba bánh kẽo cà kẽo kẹt dưới màn đấu sức của hai bọn tôi, nhịn một hồi, cuối cùng tôi đếch chịu nổi nữa, bùng nổ, "Làm ăn kiểu gì cũng chả khôn lỏi bằng mày! Mẹ kiếp có năm mươi đồng bạc mà hành người ta thế à?! Mày ngon thì tự đi mà đạp, chân bố mày gãy rồi!"

"Xe mày chạy bằng điện cơ mà?!"

"Vấn đề là nó quá cmn tải rồi, không đạp thì đi thế đếch nào được?!" Tiên sư mắt mũi để đâu mà không thấy ông mày hì hụi đạp từ nãy đến giờ hả?!

Đầu trọc nhăn nhúm mặt mày không nói nữa, nhìn tôi, lại nhìn cái xe, sau lại nhìn tủ quần áo, hơn nửa ngày mới miễn cưỡng hạ giọng, "Dù thế cũng đừng bỏ anh mày giữa đường chứ, anh biết kiếm người khác ở đâu đây?"

Gã ta nói đúng, xe taxi không chở được cái tủ, xe vận tải cũng chẳng thích chở loại đồ này, huống hồ chắc gã cũng chẳng muốn bỏ ra hơn trăm đồng thuê công ty vận chuyển, tiện lợi nhất chỉ có xe ba gác, nhưng xe ba gác chỉ tập trung trước cổng chợ gia dụng, làm gì có ai lang thang đến tận đây.

"Hay là… Chú em nghỉ một lát rồi đi tiếp?"

Chậc, giờ mới đổi giọng thương lượng, rất thành khẩn, còn thêm cả vài phần khách sáo.

Muộn rồi ku, xì.

"Chuột rút, nghỉ nửa ngày mới hết." Tôi trợn mắt nói dối.

Đầu trọc cũng thật thà, nói thế mà tin ngay, vò đầu bứt tai đảo quanh xe ba gác không biết bao nhiêu vòng, cuối cùng cắn răng nói, vẻ mặt như thể quyết hi sinh vì đại nghĩa, "Được rồi, anh đạp! Coi như chú cho anh thuê xe đi, tiền… anh trả chú ba mươi!!!"

Ô hô, từ năm mươi xuống còn ba mươi… Sao nhà anh không chết quách đi!!!

Tôi nhất thời từ đau thương biến thành phẫn nộ, hận không thể ném cả gã và cái tủ của gã xuống cống thoát nước! Cái đờ mờ một ngày ông chỉ kiếm được trăm đồng bọ mà mày còn trục lợi! Mày họ Chu à? Mày là Chu Bác Bì đầu thai à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!