Chương 28: (Vô Đề)

6.3

Vu Thu Nguyệt đang ngắm nghía một chiếc bình hoa tráng men Pháp Lang mạ vàng do Cổ Bảo trai gửi tặng. Mặc dù thân làm thiếp, nhưng Thái phu nhân rất hào phóng với cô ta, biết cô ta thích chơi đồ cổ, bèn bảo trưởng quỹ của Cổ Bảo trai mang những thứ quý giá ra cho cô ta lựa chọn.

Lúc này, đại a hoàn vừa được thăng chức của cô ta là Lệ Châu vội vội vàng vàng chạy vào thông báo, buổi trưa Hầu gia đến Thu Đường viện!

Vu Thu Nguyệt thất kinh, trượt tay, "choang" một tiếng, chiếc bình hoa giá trị vài trăm lượng bạc lập tức rơi xuống đất vỡ tan thành trăm mảnh!

Thu Nguyệt vừa giận vừa cuống, lập tức cho Lệ Châu một cái bạt tai, "Nô tỳ đáng chết, ngươi không thể đợi ta đặt bình hoa xuống rồi hãy nói sao?"

Lệ Châu quỳ xuống đất dập đầu lia lịa xin tha: "Nô tỳ biết tội, nô tỳ biết tội!"

Lúc này, mấy a hoàn nghe thấy tiếng động bèn chạy vào, a hoàn Nguyệt Đào do Thái phu nhân ban cũng ở trong số đó.

Nguyệt Đào nhìn những mảnh vỡ dưới đất, hỏi: "Di nương, có chuyện gì thế?"

Vu Thu Nguyệt vội thu lại vẻ mặt giận dữ của mình, chỉ vào Lệ Châu mắng: "Lệ Châu không cẩn thận nên làm vỡ bình hoa thôi!"

Nguyệt Đào nhìn đống sứ vỡ dưới đất rồi lại nhìn Lệ Châu mặt sưng đỏ, không nói gì nữa, chỉ gọi bọn hầu nhỏ vào dọn dẹp sạch sẽ, sau đó quay người đi ra.

Vu Thu Nguyệt căm hận trừng mắt lườm Nguyệt Đào một cái, nghiến răng: "Thật không chỗ nào không xuất hiện!" Sau đó bước tới cạnh Lệ Châu, hạ giọng hỏi: "Hầu gia ở đó bao lâu?"

"Nghe nói không ở bao lâu đã rời đi."

Vu Thu Nguyệt cắn chặt môi, lầm bầm nói: "Mụ đàn bà chết tiệt, lại dám tranh Hầu gia với ta, không mang gương ra mà soi lại mình!"

Sáng sớm hôm sau, Tưởng Nhược Nam theo thông lệ tới thỉnh an Thái phu nhân. Hôm nay nàng đến sớm, Thái phu nhân vừa dậy, bà sợ Tưởng Nhược Nam ngồi ở phòng ngoài một mình buồn, bèn bảo Liễu Nguyệt gọi nàng vào phòng trong.

Trong phòng, Thái phu nhân đã mặc xong y phục, bọn a hoàn đang giúp bà rửa mặt chải đầu. Thái phu nhân ngồi trước bàn trang điểm, nhìn Tưởng Nhược Nam qua gương đồng, cười nói: "Con thật vô dụng, hôm qua ta đã tạo cơ hội giúp con, mà con lại không giữ được Hầu gia!"

Lòng Tưởng Nhược Nam vô cùng oán hận, lão thái thái, bà thật sự không cần phải nhiệt tình như vậy đâu.

Nàng cố tỏ vẻ cảm kích, "Mẫu thân, con biết người có ý tốt, nhưng Nhược Lan không được Hầu gia yêu quý, Nhược Lan…" Nàng cúi đầu, giống như khó xử, "Nhược Lan giờ không có ý định gì khác, chỉ cần mẫu thân thương Nhược Lan là đủ rồi." Vì vậy, lão thái thái, xin bà đừng làm những việc tương tự nữa!

Thái phu nhân cười, đáp: "Con nói gì thế, con còn trẻ như vậy, giờ ta thương con, nhưng sau này ta không còn nữa, con sẽ làm thế nào?"

Tưởng Nhược Lan vội vàng đi đến bên cạnh Thái phu nhân, giúp bà bóp vai, cười: "Mẫu thân nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi!"

Thái phu nhân cười cười, vỗ vỗ vào tay nàng, nghiêm giọng: "Thu Nguyệt được Hầu gia yêu thương bởi nó hiểu biết. Con ấy, có thời gian thì chịu khó học cầm kỳ thi họa đi, đến khi ấy, Hầu gia sẽ để ý tới con thôi!"

Được rồi, có câu này của bà thì tôi chẳng dám học gì nữa…

Lẽ nào phụ nữ thời cổ đại học cầm kỳ thi họa đều là vì muốn lấy lòng đàn ông sao? Thật là bi ai!

Tưởng Nhược Nam trò chuyện thêm với Thái phu nhân một lúc, hầu Thái phu nhân dùng xong bữa sáng mới quay về viện tử của mình. Hôm nay nàng có chút hưng phấn bởi vì nàng đang đợi Vu Thu Nguyệt tới thỉnh an!

Nhìn người phụ nữ vẫn luôn đối đầu với mình quỳ trước mặt, cung cung kính kính dâng trà mời, cảm giác sẽ thế nào nhỉ?

Nếu hỏi Tưởng Nhược Nam, Tưởng Nhược Nam sẽ nói, rất rất thoải mái!

Giờ Vu Thu Nguyệt đang quỳ trước mặt Tưởng Nhược Nam, hai tay dâng ly trà qua đầu, cung kính nói: "Tỷ tỷ, mời dùng trà."

Tưởng Nhược Nam ngồi nghiêm chỉnh trước mặt cô ta, khóe miệng nhếch lên cười thản nhiên, nhưng không đưa tay ra đón lấy ly trà.

Vu Thu Nguyệt biết nàng đang làm khó mình, trong lòng vô cùng căm hận, bà la sát, xem ngươi còn đắc ý được bao lâu nữa?

Cô ta lại cao giọng: "Tỷ tỷ, mời dùng trà!"

Tưởng Nhược Nam thấy hai vai cô ta run rẩy, biết là cô ta giơ tay đã bắt đầu mỏi, cũng không làm khó thêm nữa. Nàng giơ tay ra định đón lấy ly trà trong tay Vu Thu Nguyệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!