Sau khi sự tình công tước Lehmann tại nửa tháng bị xét duyệt xuống dưới, chuyện Sở Du Nhiên là con nuôi của công tước cũng bị vạch trần ra, uỷ thác vương hậu điện hạ là đoá bạch liên hoa phúc, con dân đế quốc ngược lại là không có bao nhiêu dị nghị, nhưng mà hội nghị mấy lão già bên kia lại có chút ý kiến.
Lúc trước Sở Du Nhiên cùng Wells kết hôn, hội nghị dùng gien của Sở Du Nhiên so sánh với gien lúc trước trong kho dữ liệu, bởi vì xác định là bản thân Sở Du Nhiên, mới không có nói lời dư thừa.
Hiện nay phát hiện Sở Du Nhiên dĩ nhiên là con trai nuôi của gia tộc Lehmann, vậy chuyện hôn sự này, gia tộc Lehmann ở chính giữa tính là gì? Không chỉ có như vậy, Wells còn đem công tước Lehmann trực tiếp giam giữ, dùng tội danh có ý đồ thương tổn thành viên hoàng thất phán quyết lưu vong, các lão gia hội nghị liền phê phán: Bệ hạ quá nhâm tính! Vì một giống cái, dĩ nhiên không nhìn đại cục như thế, không để ý đến thân phận!
Lễ cưới ngày đó tự mình xuống bậc thang đã rất thái quá, không nghĩ tới bây giờ càng là thái quá!
Sở Du Nhiên này, thật sự không phải lam nhan họa thủy?
Bởi vì một câu lam nhan họa thủy, Wells hoàn toàn nổi giận, trực tiếp nhốt mấy lão già mồm to vào trại giam, cùng ngày liền lôi ra đến bắn chết một nửa. Hội nghị mới vừa muốn phản kháng, Wells liền đem tội danh của mấy người kia bày ra, lúc trước Sở Du Nhiên bị bắt cóc, bọn họ mấy người không thể không kể công, giúp đỡ hoàng tử địch quốc, ám hại thành viên hoàng thất, hội nghị cao tầng hiện tại cũng có loại sâu mọt này, hắn đã cân nhắc tính khả thi trừ bỏ người trong hội nghị.
Không quản tại thời đại nào, bối cảnh gì, thủ đoạn sắt máu mãi mãi cũng có thể tạo được tác dụng.
Wellstức giận sắc mặt lạnh lùng, đi tới đứng ở phía sau Wells, nắm huyệt thái dương của hắn, nhẹ nhàng nắn bóp. Tinh thần lực nhẹ nhàng bao vây lấy hạch dị năng của hắn, nhu nhu an ủi, cũng làm cho sắc mặt Wells hòa hoãn không ít.
Sở Du Nhiên nhân cơ hội đề nghị: "Kỳ thực có thể chậm rãi đem hội nghị rút lui, những người hội nghị kiến nghị kia, có thể sớm bồi dưỡng một chút."
Wells ừ một tiếng, ngữ khí hòa hoãn, "Ta đã sắp xếp người đi làm, hội nghị tồn tại vốn là truyền đạt dân ý, nhưng lại khư khư cố chấp bọn họ bây giờ căn bản là không làm được đến mức này, một đám rác rưởi mà thôi."
"Người trợ giúp Elton, thật sự là hội nghị sao?" Sở Du Nhiên tò mò hỏi, đứng ở phía sau Wells không thấy mặt mèo lớn của cậu, Sở Du Nhiên tự mình suy nghĩ một chút, sách một tiếng, xem ra lúc trước đem phụ thân cậu dẫn đi, chính là hội nghị hỗ trợ.
Mới vừa nghĩ tới đây, cũng cảm giác được hai cái tay đồng thời bị nắm, Sở Du Nhiên không hiểu cúi đầu xem, còn chưa kịp nói chuyện, liền bị Wells từ phía sau kéo qua, ôm eo nhấn tại trên đùi, hung ác hôn lên, miệng bị gặm đến đau, Sở Du Nhiên giờ mới hiểu được người này bị cái gì kích thích. Tâm lý đối với dấm chua lần này, thực sự hết cách rồi, Sở Du Nhiên chỉ có thể ôm vai Wells, chủ động thiếp qua, sau khi một cái hôn thật dài qua đi, hô hấp hai người có chút gấp gáp, Wells đem công văn đẩy một cái, trực tiếp đem Sở Du Nhiên áp ở trên bàn làm việc. Sự tình sốt ruột vân vân, ngày mai lại nghĩ!
Dằn vặt được rồi, Sở Du Nhiên hơi mệt chút, bị Wells dùng áo khoác bao bọc, dựa vào trên bả vai Wells buồn ngủ. Wells đâm đâm hai má hồng nhuận của cậu, tâm tình rất tốt cười nói: "Một lần liền mệt thành như vậy, hai ngày nay thật giống càng lười biếng."
Sở Du Nhiên ngáp một cái, thích ý ở bả vai Wells cà cà, "Em cũng cảm thấy em gần đây quá lười, còn mập, anh xem trên eo đều có thịt, đều là anh sủng, không có cách nào."
Wells thích nghe cái gì, Sở Du Nhiên liền nói cái ấy, một câu đơn giản lời nói trực tiếp đem lông mèo lớn thuận gọn gàng ngăn nắp, sờ sờ eo tiểu bạn lữ so với lúc trước thịt hơn, mèo lớn bệ hạ hài lòng, trước quá gầy, hiện tại có thịt mò ra mới thoải mái.
Sau khi trở về Sở Du Nhiên kiên trì tinh thần tắm rửa sạch sẽ, ngã xuống liền ngủ, ý thức bên trong cậu cũng cảm thấy trạng thái của chính mình không đúng lắm, từ khi nào thì bắt đầu quên mất, bất quá gần đây hơn nửa tháng này, càng ngày càng rõ ràng. Mở mắt ra nhìn một chút người ở bên cạnh, Wells tuy rằng một mặt cười nhạt nhìn cậu, nhưng là gần đây sự tình của đối phương ngày càng nhiều, Sở Du Nhiên lời vừa ra đến khóe miệng liền nuốt xuống, nhắm mắt lại ngủ.
Ngày mai đi gặp bác sĩ đi, xem xong rồi sẽ nói cho hắn biết.
Một đêm ngủ ngon, cho nên ngày thứ hai suýt chút nữa dậy trễ, Sở Du Nhiên liền ở trong ánh mắt của mọi người ăn một bữa sáng thật lớn, cậu vốn là khẩu vị tốt, hiện tại ăn lại càng nhiều, sau khi ăn xong Sở Du Nhiên mang theo Dillow đi trường học, đem Dillow đưa vào phòng học liền đi thẳng đến phòng y tế.
Tâm lý mơ hồ có một chút ý nghĩ, nhỏ nhắn cân nhắc tỉ mỉ lại cân nhắc không rõ, Sở Du Nhiên cũng không biết mình hiện tại đang suy nghĩ gì.
Giáo y thúc thúc vẫn là giống cái thèm nhỏ dãi Sở hiệu trưởng kia, tuy nói bộ dạng giống nhau, còn có chút lề mề, bất quá y thuật chân tâm, hơn nữa thấy Sở Du Nhiên rất nhiệt tình, nhiệt tình lại giống như nhìn thấy khuê nữ, hoàn toàn không đem Sở Du Nhiên coi là vương hậu, vẫn là đem cậu coi là con trai bảo bối của Sở hiệu trưởng. Ý kia, nhìn tôi săn sóc cậu, tôi không phải là vì thân phận của cậu mới tốt với cậu, tôi là trước sau như một tốt với cậu.
Sở Du Nhiên run lên trên người nổi da gà, sau khi đánh gãy đối phương nhiệt tình, có chút ngượng ngùng nói: "Gần đây thân thể của cháu không thoải mái cho lắm."
Giáo y thúc thúc nhìn một chút sắc mặt của Sở Du Nhiên, lại nhìn một chút eo cậu, hiểu rõ chà chà vài tiếng, hỏi: "Nơi nào không thoải mái?"
Sở Du Nhiên sắc mặt có chút , "Ăn được nhiều, ngủ được nhiều, tính là bệnh không? Ký sinh trùng vân vân."
Bác sĩ bị chọc cười, cười nói một câu khiến Sở Du Nhiên tưởng gặp trở ngại, "Cậu có phải là mang bầu?"
Sở Du Nhiên xấu hổ một tay đỡ trán, tuy rằng cậu cũng có hoài nghi phương diện này, nhưng là bị người ta cứ như vậy nói ra, cậu vẫn còn có chút không thoải mái. Dù sao đời trước cậu cũng là đàn ông, căn bản cũng không có năng lực hoài thai, đời này là giống cái, có năng lực hoài thai, thế nhưng về mặt ngoại hình còn là một đàn ông, mang thai vân vân, nói ra thật sự đặc biệt lúng túng.
Sở Du Nhiên lúng túng, giáo y thúc thúc lại không hề xấu hổ, dùng tư thái người từng trải kéo qua Sở Du Nhiên, lấy một cái máy siêu âm từ trên bụng cậu quét qua, Sở Du Nhiên lúng túng tay không biết thả ở chỗ nào, sau khi lách tách vài tiếng, giáo y thúc thú tại chỗ liền ôi một tiếng, trực tiếp nhảy lên, một mặt kích động nhìn Sở Du Nhiên, khẩn trương miệng run rẩy.
Sở Du Nhiên giật mình, thế nào cảm giác chính mình cả người cũng không tốt, bệnh nan y...?
Bác sĩ kích động xong chính là mừng như điên, cũng không phản ứng Sở Du Nhiên, trước tiên vội vàng gửi tin nhắn cho Sở Hồng Vũ, Sở Du Nhiên bất đắc dĩ kéo đối phương, "Ngài trước tiên suy nghĩ cho cháu một chút, tìm phụ thân của cháu làm cái gì?"
"Ba cái sóng sinh mệnh! Ba cái! Cậu biết, có ba cái! Thật là đáng sợ! Không phải, là quá vui mừng, gien hoàng thất chính là đáng sợ..." Sở Du Nhiên đã không nghe được bác sĩ thao thao bất tuyệt, cậu đầy đầu đều là ba cái... Ba cái... Ba cái...
Ba cái là cái quỷ gì a a a a a (╯‵□′)╯︵┻━┻
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!