Hình tượng đối ngoại của Wells vẫn là mặt lạnh như sương, khí thế trầm ổn mà lạnh lẽo, khiến người ta liếc mắt một cái xem ra chính là sâu không lường được, không dễ tiếp cận. Hắn là tượng trưng tinh thần của toàn bộ đế quốc, lại giống như một vị Thần tối cao, hết thảy con dân đế quốc chỉ cần thấy hắn ở đây, phảng phất không có gì là không qua được. Độc thân hơn ba mươi năm hoàng đế bệ hạ đồng dạng đối với giống cái không coi ra gì, thậm chí ngay cả tên của giống cái đều không nhớ được, nhưng mà, hắn lại đối với Sở Du Nhiên vừa nói vừa cười, thậm chí cố ý trêu chọc ve vãn, ngữ điệu cưng chiều này, ánh mắt ẩn tình này, đều có thể khiến người ta chết chìm ở bên trong.
Mà Sở Du Nhiên cũng khiến mọi người khiếp sợ, lúc trước cậu mặc dù có danh xưng đệ nhất mỹ nhân đế tinh, thế nhưng Sở Hồng Vũ bảo vệ cậu quá tốt, không thích ra ngoài lại ở trong trường học kìm nén, ngược lại lo ăn chăm sóc, cậu lại không thích tham gia vũ hội giữa quý tộc thậm chí đem thiệp mời trực tiếp ném vào thùng rác, ai dám làm khó cậu đều phải suy nghĩ một chút tính khí quỷ kiến thần sầu kia của Sở Hồng Vũ.
Cho nên, Sở Du Nhiên ở trong quý tộc đế tinh là tồn tại rất thần bí, chớ nói chi là người bình dân khác.
Giống cái mới vừa thành niên, bề ngoài dáng dấp thoạt nhìn cũng chỉ mười tám mười chín tuổi, một đôi mắt đào hoa tinh xảo không yêu không mị, ngược lại người ở cái tuổi này không có trầm ổn cùng thông suốt, cậu lại thật giống như có thể nhìn thấu thế tục, bên trong bừng tỉnh phảng phất mang theo một luồng tiên khí. Khí chất trên người đồng dạng trầm tĩnh nhã trí, hờ hững như nước, ôn nhu thật giống như có thể bao dung tất cả, vừa vặn hòa tan lạnh lẽo trên người Wells.
Mọi người thán phục, Sở Du Nhiên cùng Wells ngồi cùng một chỗ, dĩ nhiên không bị khí thế của Wells áp chế, hai người trái lại kêu gọi kết nối với nhau, tương ánh thành huy, càng xem càng vừa mắt.
Hơn nữa khuôn mặt cậu vui vẻ tươi cười, đồng dạng dẫn ra vô số tiếng lòng, nụ cười thuần túy như vậy, giống như chiếm được bảo vật thuần khiết, không trộn một điểm tạp chất.
Vì vậy, Sở Du Nhiên trong nháy mắt có vô số người hâm mộ, hơn nữa cũng không biết ai thả tin tức ra bên ngoài, vương hậu là thú thần tái thế, cùng bệ hạ một đôi trời sinh, đây chính là do thiên định nhân duyên loại này nói chuyện, vốn là dân chúng không tin, hiện tại vừa nhìn thấy Sở Du Nhiên nở nụ cười ấm áp cùng biểu tình cưng chiều của Wells, mọi người dĩ nhiên cảm thấy: Chuyện này không chắc không phải lời nói vô căn cứ a, nhìn, rất xứng đôi!
Vương hậu của chúng ta chính là tiểu bạch liên đơn thuần như vậy, đặc biệt đặc biệt cần thiết che chở!
Internet một mảnh ủng hộ, thậm chí còn đem sự tình hai ngày trước Sở Du Nhiên bị bắt cóc khơi dậy, lần thứ hai nhấc lên một trận dậy sóng, có chút còn không có phản ứng lại mọi người còn dồn dập ghi lại lời nói: Không còn ấu tể không liên quan, hai người còn trẻ, còn có thể tiếp tục sinh! Bệ hạ tuổi trẻ lực tráng, một năm ôm ba không thành vấn đề!
Ấu tể đại biểu tân sinh cùng hi vọng, hoàng tộc hiện nay chỉ còn lại Wells cùng Dillow, mà Wells lại so với người bình thường lập gia đình muộn chừng mười năm, cho nên con dân đế quốc so với hắn còn gấp hơn: Mau sinh mau sinh! Nhưng mà, người bị giục còn đang bận không có thời gian không xem.
Chạng vạng, Sở Du Nhiên cùng Wells cùng đi trường học, đi ra chừng mấy ngày mặc dù đã coi tin tức, nhưng vẫn là không yên tâm để Sở hiệu trưởng một mình ở trường học. Đối phương là người điển hình phóng đãng bất kham yêu tự do, làm việc toàn bằng yêu thích, cũng không biết chăm sóc chính mình, có lúc uống rượu không nghĩ tới sức khoẻ bản thân, Sở Du Nhiên nhìn nhiều lần đều muốn ném đi bình rượu của Sở Hồng Vũ.
Tuy rằng ông không đứng đắn luôn yêu thích đi ra bên ngoài trêu chọc, thế nhưng Sở Du Nhiên biết đến, ông chưa từng đối với bọn họ làm gì, chẳng qua là ăn cơm uống chút rượu nói chuyện phiếm mà thôi, sau khi trở về có lúc còn có thể một người tiếp tục uống vài chén.
Sở Du Nhiên luôn cảm thấy bề ngoài của Sở Hồng Vũ bất kham, chắc phải ẩn giấu một đoạn thương tâm không muốn người ta biết. Nhìn số tuổi này của ông vẫn luôn chưa kết hôn liền biết, không có mấy giống đực nguyện ý độc thân cả đời, dị năng cao như vậy, nhưng không có trói chặt bất kỳ giống cái nào, cho nên Sở Du Nhiên không thích Sở Hồng Vũ cùng người khác động thủ, bởi vì sợ đối phương không khống chế được dị năng nổi khùng, cậu không muốn mất đi người phụ thân này.
Wells đi đón Dillow, Sở Du Nhiên từ phía tây khu túc xá về tới trường học, tới cửa đúng dịp thấy một thúc thúc đang ôm một sủng vật hình cầu mập mạp, trong ngày thường đối với cậu tốt vô cùng, Sở Du Nhiên đến gần vừa định hỏi thăm một chút, liền nhìn thấy đối phương nhìn cậu khiếp sợ mở to hai mắt, bỗng nhiên khom lưng hành lễ, eo đều cong đến chín mươi độ, đặc biệt thành kính!
Sở Du Nhiên bị sợ hết hồn, nhanh chóng né tránh, "Ngài đây là làm gì?!"
Lúc này vừa vặn thầy Claude tan tầm trở về, hắn cũng không kết hôn, vẫn luôn ở ký túc xá, nhìn thấy cái biểu tình này của Sở Du Nhiên khóe miệng quất thẳng tới, tiểu bạch quá làm sao có ngốc như vậy, người như thế ngồi ở vị trí vương hậu thật sự sẽ không bị giết chết sao? Nghĩ tới đây, thầy Claude thương hại dường như nhìn Sở Du Nhiên, từ một bên nhắc nhở: "Có thời gian lên internet nhìn một chút, sau này thân phận không giống nhau, chính mình cẩn thận một chút."
Nói xong lần thứ hai đồng tình nhìn Sở Du Nhiên liếc mắt một cái, lắc lắc đầu
-- Tiểu Bạch hoa này có thể bình an đến bây giờ cũng thực sự là không dễ dàng.
Sở Du Nhiên nhanh chóng lên mạng, nhìn thấy tin tức đã chiếm hết tất cả các trang mạng, nhất thời cảm thấy được hô hấp đều có chút khó khăn, tại sao ký giấy hôn thú đều phải phát sóng trực tiếp? Càng không thể lý giải là tại sao không ai sớm nói cho cậu biết? Sở Du Nhiên mỉm cười nắm lấy vạt áo của mình, đem nó tưởng tượng thành lỗ tai của mèo lớn, dùng sức nặn ba vòng mới hận hận thả ra, chuyện lớn như vậy cũng không cùng cậu thương lượng, đại than quả bàng hơi quá đáng!
Đợi đến thời điểm Sở Du Nhiên đi đến phòng làm việc của hiệu trưởng, trên mặt bị tức ra tới đỏ ửng còn không có xuống.
Trường này có một gian phòng cao nhất, phòng làm việc của hiệu trưởng liền thiết lập có cách điệu như thế, cao a, cao người khác đều chỉ có thể ngồi thang mây, toàn bộ đế tinh ngoại trừ hoàng cung chỉ có nơi này cao nhất. Sở Du Nhiên rất ít tới nơi này tìm Sở Hồng Vũ, nguyên nhân lớn nhất chính là: Cậu sợ độ cao! Tuy rằng thời điểm Sở hiệu trưởng biết con trai mình sợ độ cao ánh mắt đặc biệt vi diệu, cũng đặc biệt ghét bỏ, nhưng là không có biện pháp nào, bệnh này không trị hết.
Bình quân hơn 200 mét vuông phòng làm việc bị Sở Hồng Vũ sửa thành phong cách của chính mình
-- Hết sức kỳ lạ!
Chiếm cứ cả phòng nhiều nhất đồ vật, giá sách chưa từng bị Sở hiệu trưởng động qua, còn tủ rượu vẫn luôn bị Sở hiệu trưởng chuyển động qua lại. Xung quanh dựa vào tường trồng đầy hoa hoa thảo thảo không biết tên, tới gần bệ cửa sổ để một cái bàn dài màu nâu, phía trên ngoại trừ một con dấu thì rỗng tuếch, bên cạnh một cái ghế nằm, Sở Hồng Vũ còn đang lười biếng hưởng thụ tà dương hôm nay.
Sở Du Nhiên đẩy cửa ra, nhìn thấy Sở Hồng Vũ nằm ở trên ghế còn đang lắc lư, nhếch miệng lên, đi tới phát người máy một cái chỉ thị, để nó đem đồ vật trên đất thu thập sạch sẽ.
Sở Hồng Vũ lười biếng mở mắt ra, ghét bỏ hừ hừ, "Một cỗ ý vị của mèo!"
Sở Du Nhiên sắc mặt càng , tất cả giống đực đều được xếp vào ra đa khí vị, trên người cậu có mùi vị của Wells, giấu đều không giấu được. Có loại cảm giác đi ra ngoài ăn trái cấm bị phụ thân phát hiện, Sở Du Nhiên lúng túng đâm đâm phía sau lưng Sở Hồng Vũ, thấp giọng hỏi hắn: "Hai ngày nay cha ăn cơm thế nào?"
Sở Hồng Vũ hừ hừ, "Không ăn."
Sở Du Nhiên tiếp tục đâm, "Này chừng mấy ngày cha đều không ăn cơm?"
"Con là đứa không có lương tâm, cha chỉ lo lo lắng cho con bị cẩu điêu đi, làm gì có có tâm tình ăn cơm, đúng, năm ngày rồi cha không ăn cơm rồi!" Sở Hồng Vũ mở mắt ra, ngẩng đầu lên, nhìn Sở Du Nhiên đỏ mặt, còn muốn nói vài câu, liền thấy Sở Du Nhiên ánh mắt áy náy nhìn hắn, cặp mắt đào hoa tinh xảo, cực kỳ giống chính mình, mà cảm xúc trong mắt, cực kỳ giống người kia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!