Chương 32: (Vô Đề)

Sở Du Nhiên cũng không nghĩ tới Sở Hồng Vũ nói đi một lát sẽ trở lại chính là ý tứ trên mặt chữ, ông chính là đi một chuyến tới nhà chủ nhiệm Linder, chỉ chốc lát sau sẽ trở lại.

Khi đó chủ nhiệm Linder còn đang ăn điểm tâm, nhìn thấy Sở Hồng Vũ dĩ nhiên bò vào cửa sổ nhà ông, mặt nghiêm túc lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, phải biết Sở Hồng Vũ chỉ có thể bò cửa sổ nhà giống cái, lần này lại bò vào cửa nhà ông là có ý gì?

Sở Hồng Vũ không khách khí ngồi xuống, nghiêm túc nói: "Thương lượng với ông một chuyện."

Linder vừa nhìn Sở Hồng Vũ ít có nghiêm túc, chỉ có thể để đũa xuống ngồi nghiêm chỉnh, khôi phục dáng dấp nghiêm cẩn lãnh túc ngày xưa, ngữ khí có chút lãnh, "Chuyện gì có thể khiến ông vào lúc này tới tìm tôi? Không tiếc leo cửa sổ?"

"Thay tôi đi mở hội nghị." Sở Hồng Vũ không khách khí nói.

Linder cười lạnh một tiếng, "Hiệu trưởng các hạ, hội nghị đều là hiệu trưởng tham gia, tôi chỉ là chủ nhiệm mà thôi, cấp bậc không đủ."

Sở Hồng Vũ sách một tiếng, nhướng mày cười nói: "Ông thiếu nợ con trai của tôi ân tình rất lớn, ông có đi hay không? Ông không đi sẽ là người vong ân phụ nghĩa, không biết lễ nghĩa liêm sỉ, không biết tri ân báo đáp, uổng làm thầy giáo!"

Tú tài gặp quân binh, thường thường cái gì đều giảng không rõ, người bình thường gặp phải Sở Hồng Vũ càng là như vậy, bởi vì Sở Hồng Vũ da mặt đủ dày, giá trị vũ lực phá thiên!

Linder tức giận sắc mặt đỏ lên, những người hội nghị kia toàn bộ đều là người không dễ ứng phó, Sở Hồng Vũ nổi danh kiệt ngạo, tính cách quái đản, giá trị vũ lực lại cao, còn mang theo tên tuổi đế sư, người bên ngoài còn có thể cho ông ta mấy phần bộ mặt, chính mình đi tính là gì, đi chỗ đó bị khinh bỉ sao?

Thấy Linder không đáp ứng, Sở Hồng Vũ sách một tiếng, một cái tát vỗ vào trên bàn, dị năng thuộc tính "Lửa" vận chuyển, tại trên bàn chất liệu kim loại của người ta đánh ra một cái ấn đại thủ, uy hiếp này đặc biệt có lực rung động: "Ông có đi hay không, không đi tôi liền đánh ông."

Linder: "..."

Ngay cả cơm cũng không ăn xong, chủ nhiệm Linder liền bị Sở Hồng Vũ nhét vào phi hành khí chuyên dụng của hiệu trưởng, thế thân Sở Hồng Vũ đi tham gia hội nghị. Sở hiệu trưởng cười như đại ma vương, nhất định muốn đem người không biết xấu hổ dám nhìn trộm con trai ông bắt tới —— đánh một trận!

————————

Buổi sáng, Sở Du Nhiên gửi tin nhắn cho Wells, đối phương không có trả lời, Sở Du Nhiên tâm lý thấp thỏm bất an, luôn cảm thấy sẽ phát sinh chuyện gì. Cậu duy nhất không thể xác định, chính là Wells cách cậu quá xa.

Buổi trưa bọn nhỏ đều đang nghỉ ngơi, Sở Du Nhiên lần thứ hai gửi tin nhắn cho Wells, đối phương vẫn không có đáp lại.

Sở Du Nhiên thở dài, không khỏi có chút nôn nóng từ trước đến nay không hề có.

Đến chạng vạng, loại tâm tình này càng thêm mãnh liệt, Sở Du Nhiên có thể khẳng định, nhất định là có việc sẽ phát sinh, hoặc là đã xảy ra chuyện gì cậu không biết, lực lượng tinh thần của cậu luôn luôn nhạy cảm, loại cảm xúc nôn nóng này càng là chưa từng có. Bất đắc dĩ, Sở Du Nhiên liên lạc phó quan Crewe, hỏi ông Wells ngày đó có tin tức truyền tới hay không. Crewe an ủi: "Bệ hạ khả năng đang tiến vào Không Gian Khiêu Dược, một ngày không có tin tức cũng bình thường, ngài không cần lo lắng."

Nhìn vẻ lo lắng này của

Sở Du Nhiên, Crewe nhẹ giọng an ủi, thật cao hứng có thể có giống cái không để ý thân phận bệ hạ, chỉ là đơn thuần lo lắng nguy cá nhân của ngài.

Sở Du Nhiên chỉ có thể coi như thôi.

Lo lắng đề phòng qua một ngày, đến sau khi tan học, quả nhiên xảy ra vấn đề rồi!

Sở Du Nhiên vừa định mang Dillow về ký túc xá, liền thấy một đạo thân ảnh lửa đỏ vội vàng tháo chạy trên không trung, bịch một tiếng, phượng hoàng cả người dài ba thước kéo cái đuôi dài đằng đẵng đột nhiên xuất hiện, phượng điểu cùng Phượng Hoàng năm xưa có năm phần tương tự, lại ít đi hoa mỹ ung dung của phượng hoàng, nhiều hơn mấy phần sát khí. Cánh dài màu đỏ như lợi kiếm song song chắp vá mà thành, liếc mắt là đã nhìn ra lực công kích mạnh mẽ, trên móng vuốt che lấp vảy màu đen, dưới trời chiều lóe u quang lạnh như băng, như lưỡi hái của tử thần, khiến lòng người thấy sợ hãi. Ông vừa xuất hiện, toàn bộ khí áp vùng trời trường học đều bị đè xuống thấp nhất, tất cả mọi người có chút thở không nổi.

Sau khi một âm thanh chấn động tâm linh kêu to, phượng điểu thân trong nháy mắt được một tầng ngọn lửa màu đỏ vây quanh, thân hình nhẹ nhàng loáng một cái, chớp mắt liền bay ra phía ngoài trường, cái đuôi sau kéo hỏa diễm thậm chí so với tà dương còn đỏ tươi hơn.

Sau khi thấy cảnh này, Sở Du Nhiên nóng nảy gọi điện thoại cho trợ lý của hiệu trưởng, đối phương vừa nghe máy, cậu liền hỏi: "Chú Ellen, cha con làm sao vậy? Là phát sinh chuyện nguy hiểm gì sao?" Vì làm phượng điểu chỉ còn lại duy nhất của đế quốc, thân hình hoa lệ cũng hù người Sở Hồng Vũ lúc thường đều đem mình thu nhỏ đến cao nửa mét, rất ít lộ ra lực công kích như thế, Sở Du Nhiên biết chắc chắn đối phương có chuyện quan trọng, sau một ngày lo lắng trong nháy mắt liền khẩn trương.

Ellen thoạt nhìn rất bận rộn, trực tiếp trả lời: "Chủ nhiệm Linder thay thế hiệu trưởng đi họp gặp tập kích, đội hộ vệ trường học toàn quân bị diệt, hiệu trưởng chỉ là đi trợ giúp mà thôi, con không cần lo lắng cũng không nên chạy loạn!" Nói xong cũng tắt máy.

Sở Du Nhiên lo lắng đề phòng trở lại ký túc xá, sau khi cho Dillow ăn no đem bé dỗ ngủ, cậu liền lên đứng ở bên cửa sổ, một bên lo lắng Sở Hồng Vũ, một bên lo lắng Wells, luôn cảm thấy bầu trời sao cũng khó nhìn, nghĩ thầm nếu như lúc này Wells ở đây, hẳn là sẽ leo cửa sổ. Có hắn ở đế tinh vẫn là khiến mọi người cảm giác an toàn nhiều hơn, chỉ mới đi không bao lâu, dĩ nhiên đã xảy ra vấn đề rồi.

Liền tại lúc này, một cái bóng người quen thuộc lặng yên xuất hiện ở bên ngoài trên ban công, một đôi mắt màu xám mỉm cười, lẳng lặng nhìn Sở Du Nhiên, dương quang tuấn lãng dáng dấp so với ngày thường không khác nhau chút nào, Sở Du Nhiên kinh ngạc nhìn người trước mặt, kinh ngạc thốt lên: "Elton!"

Elton gạt gạt đuôi lông mày, trêu chọc hỏi cậu: "Rất kinh ngạc?"

Sở Du Nhiên gật gật đầu, "Cậu thấy thế nào cũng không phải người sẽ leo cửa sổ." Tuy rằng nói lời này rất không hề chắc chắn, bởi vì ai cũng không nghĩ ra quốc vương bệ hạ cũng yêu thích leo cửa sổ. Elton cười cười, tại ngoài cửa sổ hỏi: "Tôi có thể vào không?"

Sở Du Nhiên khổ sở nhìn y, "Hơn nửa đêm không hay lắm..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!