Trải qua Dillow cùng Sở Du Nhiên hai người nhắc nhở, Wells bất mãn sách một tiếng, ghét bỏ cháu trai, "Con đã ngốc đến việc liếm lông cũng không biết liếm sao?"
"Wells!" Sở Du Nhiên bất mãn trừng mèo lớn trên giường, cũng là bởi vì anh kích thích Dillow như thế, tiểu Dillow mới dưỡng thành loại tính tình ngạo kiều này, hiện tại mới vừa vặn có chuyển biến tốt, tại sao lại kích thích đứa nhỏ như thế?
Wells cùng Sở Du Nhiên đối diện năm giây, yên lặng cụp mắt. Anh trai chết đi đã từng nói, làm một giống đực cường đại, đầu tiên phải có trách nhiệm, càng phải đem việc bảo vệ giống cái làm thiên tính khắc vào xương tủy. Ngay cả giống cái của mình đều không thể thỏa mãn, giống đực cũng không khác gì phế vật, cho nên...
"Nằm úp sấp!" Ngữ khí của Wells phi thường nghiêm túc, lại như đang làm một hạng mục quân sự, ở trong ánh mắt lên án của bạn lữ, quốc vương bệ hạ chưa hề biết cái gì là thỏa hiệp —— mềm lòng!
Dillow đôi mắt bling lập tức liền sáng, lớn như vậy còn không có người liếm lông cho bé! Lập tức báo nhỏ liền nhếch lên cằm, ghét bỏ đẩy một móng vuốt của Wells, cuốn lấy đuôi khước từ: "Chú có miệng thối, con mới không cho chú liếm lông!"
Sở Du Nhiên nặn nặn trán, cảm thấy được chú cháu nhà này.. Đều rất thiếu đánh!
Hai chú cháu ở trên giường tiến hành một hồi liếm lông chính diện giao phong, sau khi Dillow điên cuồng tiến công đều bị vỗ thành bánh, báo nhỏ thành thành thật thật nằm úp sấp mặc kệ cho liếm.
Wells cau mày, nhìn Dillow cảm giác không có cách nào ngoạm ăn.
Sở Du Nhiên ý cười đến bên mép làm sao cũng áp không xuống, liền biết đối với chú cháu nhà này quá trình liếm lông là vô cùng đặc sắc, không nghĩ tới giống như diễn kịch, mở màn diễn làm thật nghiêm túc.
Wells mặt lạnh, thử thăm dò lè lưỡi, tại trên lưng của Dillow do dự một chút, vẫn là cau mày liếm một cái, đụng tới liền trốn, động tác dị thường cẩn thận, thật giống như trên người Dillow có không ít vi khuẩn.
Sở Du Nhiên bất đắc dĩ, "... Wells!" Liếm lông không phải chuyện rất bình thường sao, sao lại ghét bỏ như thế? Tâm lý Dillow có thể dễ chịu sao?
Nhìn giống cái mình thương yêu một mặt bất mãn trợn mắt nhìn mình, Wells hít sâu một hơi, tại trên lưng Dillow liếm một cái, Sở Du Nhiên sắc mặt mới vừa hoà hoãn lại, ý cười còn không có câu lên, liền thấy trên giường chú cháu nhà này tập thể xoay mặt.
Wells: "Phi!" Hướng trong thùng rác phun một bãi nước miếng, biểu tình ghét bỏ lộ rõ trên mặt.
Dillow: "Nôn!" Dillow sắc mặt trực tiếp chính là viết , vốn là cho là liếm lông rất thoải mái, không nghĩ tới bây giờ cảm giác chính là sống không bằng chết! ngụm nước của chú ngu xuẩn quả thực buồn nôn chết rồi, bé phát thệ, đời này không bao giờ để chú ngu xuẩn liếm mao!
Hai chú cháu nhìn nhau ghét bỏ, hai giống đực cùng nhau thật không biết có gì tốt để liếm, sau đó hai người đều quay đầu xem Sở Du Nhiên, cái bài tập này có phải là tính hoàn thành? Sở Du Nhiên: "..." Tâm tính thiện lương mệt, cảm giác không biết làm sao.
Bởi vì bị liếm lông, Dillow chủ động đi tắm ba lần, lúc này mới mệt ngủ rồi, đâm cái bụng đều bất động. Wells nằm nhoài bên người Sở Du Nhiên, ngẩng đầu, con mắt màu vàng óng thẳng tắp nhìn chằm chằm Sở Du Nhiên, ánh mắt lại phá lệ sáng lên.
Bởi vì đối phương là thú thân, khiến Sở Du Nhiên giảm đi không ít lúng túng, không đem đối phương coi là người, bên người ngủ một con mèo lớn cũng không phải là không thể tiếp thu, huống hồ buổi tối vừa tắt đèn đối phương có thể biến thân đại than quả bàng, đen đều không nhìn thấy. Sau khi nằm xuống Sở Du Nhiên nhấc lên sự tình Linder tìm cậu, sau khi đem ý nghĩ của chính mình nói ra, Wells dùng đầu cà cà mu bàn tay của Sở Du Nhiên, ngữ khí so với trong ngày thường hòa hoãn rất nhiều, lúc này nghe tới chính là dị thường ôn nhu, "Ta biết rồi, sẽ cho ông ta một cơ hội."
Sở Du Nhiên sờ sờ mu bàn tay mình bị cọ quá, cảm kích đối phương nghe ý kiến của cậu đồng thời cũng cảm thán, ngón này cảm giác thực sự là tốt a! Mèo lớn đệ nhất đế quốc, quả nhiên danh bất hư truyền, cậu nhất định là người thứ nhất sờ soạng người hoàng đế bệ hạ. Tay có chút không khống chế được tới gần, dường như lơ đãng cọ ở trên cổ Wells, Sở Du Nhiên nheo mắt lại, lại cọ một chút.
Wells nhìn động tác thận trọng này của cậu, đáy mắt là không đè ép được ý cười, đến gần đem đầu gối lên ngực Sở Du Nhiên, nhắm hai mắt lại. Cảm giác người bị gối lên cứng đờ vài giây, sau đó hai tay ôm lấy đầu cậu, thanh tĩnh lại, Wells lúc này mới lên tiếng hỏi: "Không có gì muốn hỏi ta sao?"
Sở Du Nhiên thỉnh thoảng nhẹ nhàng sờ cổ Wells một cái, trầm ngâm chốc lát, ừ một tiếng, "Nói một chút chuyện chúng ta lúc trước đi, sự tình hôn ước."
Tắt đèn, trong phòng tối lại, Sở Du Nhiên nhìn thân thể đen thùi lùi của Wells, cơ hồ không nhận rõ đường viền của hắn, điều này làm cho cậu càng thả lỏng một chút.
Trong bóng tối âm thanh của Wells hiện ra đến mức dị thường nhu hòa, trầm thấp gợi cảm, ngữ điệu không cao chậm rãi bày tỏ một đoạn qua lại: "Mười năm trước, đế quốc loạn trong giặc ngoài, thời điểm ta cùng anh trai và chị dâu ngoại giao với đế quốc Cripps, dưới lúc cùng đường mạt lộ anh trai vì giúp ta tránh thoát lựa chọn tự nổ hạch dị năng, nhân cơ hội đó quân nhân cách mạng tự do phát động nội loạn, ông ngoại em Tạp Nhĩ Tát một nhà dốc hết toàn tộc giúp tôi thu phục chiến khu quân quyền, ở tại thời điểm hy sinh lưu lại di ngôn để ta bảo vệ cho em bình an, chờ sau khi em trưởng thành thú em là vương hậu."
Tạp Nhĩ Tát công tước còn nói, nếu như hai người không có tình cảm, vậy thì thả Sở Du Nhiên tự do, bảo vệ cậu một đời bình an an ổn là được, bởi vì khi đó công tước Tạp Nhĩ Tát đã nhìn ra Wells rất không thích Sở Du Nhiên so với mình nhỏ hơn mười mấy tuổi, mà Sở Du Nhiên thấy Wells liền bị đánh bay tạo thành bóng ma trong lòng, hận không thể co lên đóng vai chim cút. Nhưng mà câu nói này, bị Wells lựa chọn quên lãng.
Sở Du Nhiên xoa cổ Wells, nhất thời không biết nên làm sao nói tiếp.
Wells lười biếng cà cà lồng ngực dưới thân, cảm giác được Sở Du Nhiên sốt sắng, hắn cố nén nằm úp sấp không động, nói tiếp: "Sáu năm trước, trước khi mẫu phụ em chết uỷ thác tôi đem em vào trong cung, nhưng đáng tiếc trước khi tôi đến em cùng phụ thân cãi nhau rời nhà trốn đi, ta tới tìm em chỉ tìm được xác của một chiếc phi hành khí, em mất đi tung tích, thầy có thể nhặt được em cũng là bất ngờ."
"Tại sao em lại cùng người nhà cãi nhau?"
Sở Du Nhiên theo bản năng nắm lấy trọng điểm, một phát bắt được lỗ tai Wells, tâm tình có chút kích động, khả năng này là manh mối trọng yếu khiến nguyên thân bỏ mình, sau này cậu phải sớm dự phòng một chút.
Wells bị Sở Du Nhiên trong lúc vô tình bắt được bộ vị nhạy cảm, cứng đờ không nhúc nhích.
Sở Du Nhiên nhận ra được động tác của chính mình, áy náy sờ sờ cái cổ của mèo lớn, còn cẩn thận ở tại trên lỗ tai thổi thổi, "Xin lỗi, em nắm đau anh."
Wells hít thở sâu một hơi, hai cái bộ vị nhạy cảm đều bị chạm một cái, hắn hiện tại có chút nóng nảy, muốn đem quả cầu lông dằn vặt chính mình này nhấn tại dưới thân, từ từ chà đạp một phen. Hô hấp nhịp điệu có chút loạn, một luồng cảm xúc không nói rõ được cũng không tả rõ được ở giữa hai người lan tràn, Sở Du Nhiên cũng nhạy cảm cảm giác biến hóa của đối phương, không khỏi áy náy đàng hoàng nằm bất động, cũng không dám tiếp tục sờ loạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!