Chương 12: (Vô Đề)

Sở Du Nhiên mang theo oán niệm đối với Wells, mở ra khẩu súng nhìn một chút, nhìn thấy không có đạn năng lượng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Con mèo lớn kia quả thực muốn điên, cái gì cũng dám cho đứa nhỏ chơi đùa.

Dillow lắc đuôi đen thon dài hả hê, Archer nhìn thấy vậy khinh bỉ vung đầu lên, hừ lạnh: "Ngu xuẩn! Súng giả cũng dám đem ra bán xuẩn!"

Archer ╰_╯

Sở Du Nhiên vừa nhìn liền biết hai đứa nhỏ lại muốn đánh nhau, vội vàng từ trong tủ lấy ra hai con gà trống lớn chạy bằng điện, lặp đặt hạt năng lượng thả ở trong sân, Archer trước tiên buông tha Dillow nhào tới, phát ra tiếng độc hữu ô ô thời điểm đi săn của sư tử con, đặc biệt uy phong.

Dillow tinh thần phấn chấn lên, thế nhưng không có nhào ra ngoài, quay đầu trừng Jimmy phía sau mình liếc mắt một cái, Dillow hung ác hung ác nói: "Cậu chờ, tớ bắt gà trống tới cho cậu! Không cho khóc!" Sau đó cũng hào hứng nhào tới, cắn, đạp, xé làm liền một mạch, trảo không còn biết trời đâu đất đâu.

Jimmy mờ mịt nháy mắt mấy cái, không hiểu nhìn về phía Sở Du Nhiên, "Thầy giáo, có phải Dillow nói sẽ lấy gà trống cho con không?"Sở Du Nhiên đem bé ôm, xoa xoa lông trắng của Jimmy, ôn nhu hỏi: "Jimmy, con thích cùng Dillow chơi đùa sao?"

Jimmy có chút mất mát cúi đầu: "Nhưng là Dillow không thích cùng con chơi đùa."

Sở Du Nhiên nhìn trong sân Dillow đã sớm đem Jimmy quăng ở sau gáy một bên ôm gà trống nhổ lông một bên lăn lộn, khóe miệng bốc lên một cái độ cong đẹp mắt, "Jimmy, con xem Dillow đang vì con chiến đấu, có phải là rất tuyệt?"

Jimmy nhìn thân ảnh Dillow, có ước ao, càng nhiều hơn chính là oan ức, bởi vì bé cảm giác sắp không đuổi kịp Dillow, khí lực của bé nhỏ, căn bản không có khả năng giống như Dillow đi cắn xé, đi chiến đấu.

Sở Du Nhiên an ủi: "Nếu có một ngày Dillow nói với con lời không dễ nghe, con nhất định không được nghe, thời điểm cậu ấy nói chán ghét con nhất định là yêu thích con, thời điểm đuổi con đi nhất định là muốn chơi với con, con nhớ kỹ không?"

Jimmy gật gật đầu.

"Nếu như nó chọc con tức giận, trực tiếp dùng móng vuốt dọa nó đừng khách khí."

Jimmy (⊙o⊙)

Sở Du Nhiên ^_^

Sở Du Nhiên cảm thấy có Jimmy ở đây, tật xấu này của Dillow thật giống cũng không khó trị.

Ngay tại lúc này, đột nhiên truyền đến âm thanh hai loại kim loại đụng vào nhau, Sở Du Nhiên ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy trên móng vuốt của Dillow kim quang lóe lên, một cái vòng bảo vệ màu vàng vẻn vẹn xuất hiện ở trước móng vuốt, ánh sáng màu vàng này cũng đủ để Dillow đem gà trống quật ngã.

Mới vừa biến hoá trong nháy mắt đó chạy không thoát tinh thần lực nhạy bén của Sở Du Nhiên, đó là dị năng! Màu vàng, thuộc tính "Kim" dị năng phòng ngự! Ấu tể Ba tuổi thức tỉnh dị năng rồi?!

Sau khi phát hiện cái hiện tượng này Sở Du Nhiên ngạc nhiên chạy tới, ngồi xổm xuống gọi tiểu hắc báo: "Dillow, đến nơi này của thầy!"Một móng vuốt của Dillow cầm lấy lông gà, vứt cho Jimmy đang nhìn bé, vỗ móng vuốt ngoẹo cổ hỏi: "Làm gì ạ?"

"Vừa nãy loại ánh sáng màu vàng kia, còn làm lại cho thầy nhìn xem."

Dillow ngạo nghễ duỗi ra móng vuốt, một mặt xem thường, không phải là ánh sáng màu vàng, cho thầy xem! Quăng móng vuốt, không có! Vẩy lại móng vuốt, vẫn không có! Bé vẩy lại... Dillow giận, một hồi có một hồi không có, quá khinh người!

Sở Du Nhiên cười sờ sờ cái đầu nhỏ của bé, khích lệ nói: "Không sao, Jimmy con cùng cậu ấy đồng thời luyện."

Nói xong cậu nhanh chóng gửi tin nhắn cho Wells: Dillow đã thức tỉnh dị năng thuộc tính Kim rồi, sau khi về nhà nhất định phải chú ý nhiều hơn, có thể sớm an bài cho nó một thầy giáo dạy võ, từ từ dẫn dắt nó, giai đoạn vỡ lòng rất trọng yếu, không nên để cho nó thương tổn người khác.

Sau khi gửi xong Sở Du Nhiên kiểm tra một lần, ân, ngữ khí giải quyết việc chung, không có chút nào ám muội, rất tốt!

Sau đó Wells liền gửi đến phản hồi: Ba tuổi mới phát giác tỉnh một loại dị năng, đồ ngốc!

Sở Du Nhiên vẫn cảm thấy Dillow rất tuyệt: Đặt ở toàn bộ thủ đô đế quốc là thiên tài!

Wells: Vẫn được đi.

Sở Du Nhiên: "..." Giọng điệu này rõ ràng rất hả hê!

Xử lý xong công vụ đang ngồi ở cửa sổ vừa uống trà Wells hơi câu lên khóe miệng, nhìn phương hướng trường học bên ngoài cửa sổ. Vì bảo vệ bọn học sinh, khoảng cách trường học cùng hoàng cung đặc biệt gần, từ vị trí này của hắn thậm chí có thể xem tới bộ phận kiến trúc trường học. Trên tay quang não lại vang lên, Sở Du Nhiên lại gửi tới một cái tin: Đồ chơi của Dillow có chút nguy hiểm, sau này không thể cho nó súng ống, móng vuốt nhỏ đều bài không ra cũng nhấn không được.

Wells cười cười, mi phong vẩy một cái, phản hồi: Không được!

Sở Du Nhiên bị nghẹn một chút, cảm giác trong lòng nhét nhét, vừa nãy rõ ràng rất dễ nói chuyện mà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!