Chương 8: Tại sao chỉ có cô được đối xử tốt với tôi, còn tôi thì không được đối xử tốt với cô?

"Xán Xán Xán Xán, mau lại đây."

Vào giờ ra chơi, Việt Xán vừa bước ra khỏi lớp liền thấy Chung Nhiên đứng ở góc hành lang, như kẻ trộm, lén lút vẫy tay gọi mình.

Việt Xán đi tới, "Gì vậy?"

"Cho cậu xem cái này hay lắm." Chung Nhiên lấy điện thoại giấu trong người ra cho Việt Xán xem, biến thành gà kêu la hét, "Có phải ngọt ngào và đáng yêu lắm không! A a a a a a chết mê chết mệt mất thôi!"

Đó là một vlog nhật ký tình yêu của một cặp đôi nữ, Chung Nhiên gần đây rất thích xem cái này, cả ngày xem đến nghiện. Trong video, hai cô gái có nhiều hành động mờ ám, nắm tay ôm nhau, đút bánh cho nhau ăn, ánh mắt tình tứ.

Việt Xán không hứng thú với chuyện yêu đương, cô liếc nhìn Chung Nhiên, "Cậu có thể tìm người khác để chia sẻ không? Lần nào cũng tìm mình."

"Mình còn có thể chia sẻ với ai? Chỉ có cậu biết giới tính thật của mình thôi." Chung Nhiên có nỗi khổ khó nói, mỗi lần xem video ngắn đều phải lén lút, sợ bị người khác phát hiện, sợ sơ sẩy một chút là lộ hết bí mật.

"Cậu không muốn yêu đương ngọt ngào sao?" Chung Nhiên đổi chủ đề, cô vốn tưởng tuổi dậy thì ai cũng sẽ xao động, có chút tâm tư riêng, nhưng Việt Xán thì không.

Việt Xán hời hợt đáp lời: "Yêu đương thú vị lắm sao?"

"Đương nhiên là thú vị rồi, có thể hôn hít ôm ấp bạn gái, nghĩ thôi đã thấy ngọt ngào."

Việt Xán không biết nói gì thêm, cứ hễ nhắc đến bạn gái là cô bạn ngốc nghếch này lại bắt đầu kích động.

Lúc này, hai bạn nữ khác đi tới, đều là người của "Liên minh lén lút chơi điện thoại giờ ra chơi", Chung Nhiên vội vàng tắt video, nhập hội buôn dưa lê của liên minh.

Trong lớp có không ít bạn nữ theo đuổi nhóm nhạc nữ, đây là chủ đề giải trí hot nhất giờ ra chơi.

Ngắm gái xinh là chuyên ngành của Chung Nhiên, cô nàng nhanh chóng trò chuyện hòa mình với hai bạn nữ kia, còn không quên kéo Việt Xán đang phơi nắng ở bên cạnh nhập hội, "Cậu thích ai nhất?"

Việt Xán hơi khó xử, cô nghi ngờ mình bị chứng mù mặt.

"Xán Xán, cậu mau xem này, có giống chị gia sư của cậu không?" Chung Nhiên phóng to ảnh trên màn hình, hứng thú cho Việt Xán xem.

Bạc Vãn Chiếu...

Việt Xán nghiêng đầu nhìn màn hình, "Giống sao?"

"Cảm giác khí chất hơi giống, đều dịu dàng như vậy." Chung Nhiên nghiêm túc phân tích, "Nhưng hình như chị nhà cậu xinh hơn một chút."

Việt Xán cũng buột miệng nói theo: "Mình cũng thấy vậy."

"Hả?" Chung Nhiên phát hiện có gì đó không ổn, ánh mắt rời khỏi điện thoại, nhìn sang mặt Việt Xán, như thể vừa khám phá ra đại lục mới, "Việt Xán, đây là lần đầu tiên mình nghe cậu khen người khác xinh đẹp..."

Phản ứng của Chung Nhiên có vẻ hơi quá khích, ngay cả Việt Xán cũng không để ý đến điều đó, "Vậy hả?"

"Có chứ, quen nhau lâu như vậy, mình chưa bao giờ nghe cậu khen ai xinh cả, mình còn tò mò không biết cậu thích kiểu người nào cơ." Chung Nhiên cười hì hì, vẻ mặt bừng tỉnh, "Thì ra là thế, giờ mình hiểu mẫu người lý tưởng của cậu rồi."

Việt Xán: "..."

Sao lại thành mẫu người lý tưởng rồi?

***

Một tuần bảy ngày, cả bảy ngày đều học.

Việt Xán cảm thấy mình sắp bị học hành đè đến nghẹt thở, mong sao kỳ thi đại học nhanh chóng kết thúc. Cô nói với Đàm Trà về việc cuối tuần muốn đổi "địa điểm" học thêm, và đảm bảo chắc chắn sẽ học hành nghiêm túc.

Đàm Trà đồng ý, dù sao chỉ cần con gái bảo bối chịu học, bà đã cảm thấy vô cùng mãn nguyện rồi, hơn nữa Bạc Vãn Chiếu không phải người xa lạ, giao Việt Xán cho Bạc Vãn Chiếu, bà hoàn toàn yên tâm.

Nam Hạ hoàn toàn vào xuân, năm nay lượng mưa ít hơn mọi năm, những ngày nắng ráo hiếm hoi lại nhiều hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!