Chương 50: Tôi có tiện tham gia cùng không?

Việt Xán nhìn tin nhắn xác nhận, Bạc Vãn Chiếu kết bạn qua nhóm chat công việc, biệt danh vẫn là bwz, bao nhiêu năm rồi vẫn không thay đổi.

Chủ động gửi lời mời kết bạn là có ý gì? Việt Xán không hiểu, nếu là chuyện công việc, đâu cần một người phụ trách cấp cao như cô ấy phải trực tiếp liên hệ; nếu là chuyện riêng, bây giờ giữa hai người càng không có gì để nói...

Cô không biết Bạc Vãn Chiếu nghĩ gì, dù sao cô cũng không muốn giả vờ như không có chuyện gì, tiếp tục đối xử với Bạc Vãn Chiếu như chị em gái, như vậy chẳng khác nào tự rước phiền phức vào người.

Việt Xán nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại hồi lâu, không chấp nhận cũng không từ chối, cô trực tiếp coi như không thấy, đặt điện thoại xuống, tiếp tục quay lại làm việc.....

Bạc Vãn Chiếu đến phòng họp nhỏ, trao đổi với bộ phận sự kiện thương hiệu về chiến dịch marketing hợp tác sắp tới, những người khác đều đang đợi cô.

Trong phòng họp đã ngồi kín người, Tống Kính thỉnh thoảng lại nhìn về phía cửa, nghe nói CMO* mới nhậm chức của Nova rất trẻ, cô ấy vô cùng tò mò.

(*CMO là viết tắt của Chief Marketing Officer, có nghĩa là Giám đốc Marketing.)

Hàng năm Nova đều có các hoạt động hợp tác với các nhà thiết kế độc lập, Tống Kính năm nay đã giành được cơ hội, vừa được lên bìa tạp chí VE, vừa hợp tác với Nova, cô ấy cảm thấy sự nghiệp của mình sắp bước vào mùa xuân.

Bạc Vãn Chiếu bước vào phòng họp, ngồi xuống ghế, "Xin lỗi, để mọi người đợi lâu rồi."

Ánh mắt Tống Kính dõi theo người trước mặt, nhìn kỹ một lượt, quả thật trẻ tuổi xinh đẹp, khí chất đặc biệt, tuy rằng khi cười thì dịu dàng hòa nhã, nhưng ẩn sâu bên trong lại toát ra vẻ lạnh lùng. Ở độ tuổi này mà có thể ngồi vào vị trí này, năng lực làm việc chắc chắn không tầm thường.

"Bạc tổng, đây là cô Tống, hoạt động hợp tác lần này do cô Tống chủ trì thiết kế." Giám đốc nhãn hiệu Triệu Như cười giới thiệu, "Cô Tống, đây là tổng giám đốc Bạc của chúng tôi."

"Chào Bạc tổng." Tống Kính lịch sự bắt tay, nhìn rõ mặt Bạc Vãn Chiếu, cảm thấy có chút quen thuộc, như đã từng gặp ở đâu đó, có lẽ là ảo giác thôi.

Thật ra Bạc Vãn Chiếu đã nhận ra Tống Kính ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng đang bàn công việc, cô chỉ khẽ cười, nói theo phép lịch sự: "Chào cô, chúng ta bắt đầu thôi."

Tống Kính: "Vâng, được."

Phương án hoạt động đã được sửa đổi mấy lần rồi, lần này chủ yếu là xác nhận lại lần cuối các chi tiết, không mất nhiều thời gian, sau khi thống nhất là có thể triển khai thực hiện.

Đợi khi cuộc họp kết thúc, mọi người lần lượt ra về, Bạc Vãn Chiếu không rời đi ngay, cô lại chào Tống Kính một tiếng: "Cô Tống, lại gặp nhau rồi."

Lại gặp nhau rồi? Đầu óc Tống Kính trống rỗng một thoáng, cô ấy quả thật thấy Bạc Vãn Chiếu quen mắt, nhưng nghĩ mãi không ra đã gặp nhau khi nào.

Bạc Vãn Chiếu chủ động nhắc nhở: "Tôi là chị gái của Việt Xán, lần đầu tiên Việt Xán chụp ảnh, tôi có đi cùng em ấy, cô còn nhớ không?"

Nhắc đến lần đầu tiên Việt Xán chụp ảnh, Tống Kính lập tức nhớ ra, cảnh tượng đó vẫn còn rõ mồn một, cô ấy cười nói liên tục: "Nhớ ra rồi, lâu quá không gặp, Bạc tổng, chắc sáu bảy năm rồi nhỉ? Cô vẫn còn nhớ tôi sao?"

"Ừ." Bạc Vãn Chiếu gật đầu.

So với năm đó, Bạc Vãn Chiếu bây giờ thay đổi rất nhiều, Tống Kính chỉ gặp có một lần, quả thật rất khó nhớ ra. "Trùng hợp vậy sao, đúng là có duyên quá, hôm nay chắc chắn là Xán Xán đang chụp ảnh ở đây nhỉ."

Bạc Vãn Chiếu nói: "Vừa nãy tôi có qua xem em ấy."

"Bạc tổng, hôm nào cùng nhau đi ăn cơm nhé." Tống Kính có cảm giác như gặp lại người quen cũ, cô lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp, đưa cho Bạc Vãn Chiếu, "Thật ra Breeze là do tôi và Xán Xán cùng nhau mở, tôi phụ trách thiết kế, em ấy phụ trách quảng bá, có thời gian mời cô ghé qua chơi."

Bạc Vãn Chiếu nhận tấm danh thiếp màu trắng, cười nói: "Được, nhất định."

Hai người lại thêm phương thức liên lạc, Tống Kính sợ làm lỡ công việc của Bạc Vãn Chiếu nên không trò chuyện quá lâu.

Việt Xán cũng sắp xong việc, Tống Kính ở lại sutido đợi cô, hai người sau khi xong việc thì tìm một nhà hàng gần đó ăn cơm.

Tống Kính vừa ăn vừa nói: "Xán Xán, chị gái em là cấp cao của Nova, sao em không nói với chị? Hôm nay chị gặp cô ấy rồi."

Việt Xán hờ hững đáp: "Em cũng mới biết thôi, trước đây cô ấy luôn ở nước ngoài."

Tống Kính không khỏi cảm thán: "Chị ấy thay đổi nhiều quá, chị hoàn toàn không nhớ ra, vẫn là chị ấy chủ động nói với chị, không ngờ bao nhiêu năm rồi chị ấy vẫn còn nhớ chị. Trẻ như vậy đã lên đến vị trí CMO của Nova, giỏi thật đấy."

Việt Xán im lặng cắt miếng bít tết, không muốn nghe chuyện về Bạc Vãn Chiếu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!