Ầm một tiếng.
Động tác của tất cả đều nhất trí nhìn qua, Tằng tổng giống như gặp quỷ, cả người đứng lên mặt đầy hoảng sợ.
Một đám ngây người: "Tằng tổng? Anh không sao chứ?"
Sau lưng Tằng tổng đều đổ mồ hôi, anh ta nuốt nước bọt nhìn Chu Dương bên cạnh.
Chu Dương chống cằm, mặt khác một bàn tay chỉ chỉ: "Ngồi đi, căng thẳng như vậy làm cái gì? Thu ngân Tô để mắt đến anh như vậy, là anh chịu phục."
Mẹ kiếp!
Tằng tổng có chút hỏng mất.
Chỉ có trợ lý Lục biết nội tình nên vẻ mặt đồng cảm đi lên trước vỗ vỗ bờ vai anh ta: "Ngồi đi, có thể ngồi một lát rồi đi."
Tằng tổng: "
"
Không bằng cậu đừng động vào tôi!
"Tằng tổng, anh làm sao vậy? Sợ vợ như vậy sao?"
"Nói cách khác Thu ngân Tô chỉ ở nhà anh mà thôi a, chưa nói muốn gả cho anh a."
"Ha ha ha ha lần đầu tiên thấy Tằng tổng sợ hãi như vậy đó, thật lạ nha."
"Đúng vậy, Tằng tổng, anh cũng là kẻ giết chóc một phương, cư nhiên là người bị vợ quản nghiêm."
Tằng tổng ngồi xuống trong thấp thỏm lo âu, vợ quản nghiêm so với cái này đơn giản hơn nhiều, các người múa may mũi dao sẽ không hiểu được cảm giác của tôi! Tằng tổng liếc mắt cũng không dám nhìn về phía Tô Hảo vì sợ đôi mắt mang theo đao của nam nhân bên cạnh.
Chờ Tằng tổng ngồi xuống, Lục Mễ Mễ lại không buông tha Tô Hảo: "Tôi đây hỏi lại một vấn đề, cô vì cái gì chọn Tằng tổng vậy?"
Tô Hảo nhìn về phía Lục Mễ Mễ nói: "Tôi đã trả lời một câu hỏi rồi."
Nói cũng không lọt vào hố của Lục Mễ Mễ, Lục Mễ Mễ bĩu môi, đành phải tuyên bố bắt đầu điểm số từ nơi cô, không khí trên bàn ăn cũng sôi động dần.
Rất nhanh đã truyền tới chỗ Chu Dương, Chu Dương trả lời một câu 25, đôi mắt nhìn Tô Hảo.
Tô Hảo đang lấy bánh quy cùng nước trái cây thì vừa lúc đối diện với đôi mắt của anh, cô không biểu tình gì mà xoay trở về.
Nam nhân dựa lưng vào ghế, đầu ngón tay thưởng thức bút viết chuyển động, ánh mắt không còn phong lưu như vừa rồi ngược lại là nghiêm túc hơn, ngẫu nhiên lúc gọi số sẽ hàm một chút ý cười nhưng không nhiều lắm.
Trò chơi diễn ra hết vòng này đến vòng khác, không ít người đang chờ Chu Dương lật xe.
Đáng tiếc anh chính là không lật, cho đến khi chờ Tô Hảo gọi số, con số là Chu Dương, anh gọi nhầm một số.
Một đám người lập tức sôi trào theo.
"Mẹ nó, rốt cuộc cũng lật xe."
! "Ha ha ha ha đúng vậy, thu ngân Tô hỏi nhanh một vấn đề thế kỷ nào."
"A a a a tôi muốn hỏi quá đi."
Tô Hảo không biết hỏi gì.
Lúc này Đường Du nhét một tờ giấy cho cô, Tô Hảo mở ra xem, sau đó nhìn về phía Chu Dương, Chu Dương cũng nhìn cô, hai người cách một cái bàn đối diện nhau, Tô Hảo hỏi: "Gần đây có người nào làm anh muốn kết hôn không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!