Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Sau khi được thông báo, trường học lại có thêm chuyện cho tổ dạy học bận rộn. Có lãnh đạo tới thẩm tra việc tổ chức giảng bài, tiến hành ở hội trường lớn, dự thính tại nơi để khảo sát trình độ.
Khi học sơ trung thì thường xuyên có giờ dự thính kiểu này, cao trung lại dường như chưa từng tổ chức. Nghĩ đến năm nay các trường cao trung phải căng thẳng vì chuyện bình xét cấp bậc năm sau, tất cả trường học đều dàn trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Không chỉ học sinh có thành tích tốt, lớp nào cũng phải có vài người đến hội trường lớn, đây là yêu cầu của lãnh đạo, vì để phòng ngừa tất cả học sinh xuất hiện chỉ có học sinh giỏi, biểu hiện một mặt ưu tú của trường.
Nhưng mà đương nhiên mấy học sinh giỏi cũng cần tham gia, có Chu Yểu, có Nghênh Niệm, có Trần Hứa Trạch, mà Giang Gia Thụ chỉ làm phần tử đến để ngồi, đương nhiên cũng có mặt.
Không chỉ có mấy ngươi họ, một vài nữ sinh lớp nghệ thuật cùng Lương Ly đại diện cho lớp, xuất hiện ở hội trường.
Hội trường truyền thông rất lớn, thiết kế giống phòng học ở đại học, không cố định chỗ ngồi, để học sinh tự quyết định. Chu Yểu ngồi cùng Nghênh Niệm, Trần Hứa Trạch và Giang Gia Thụ ngồi sau lưng các cô.
Lương Ly muốn ngồi cùng hàng với mấy người họ, nhưng cô ta là "người được yêu mến nhất" trong lớp nghệ thuật, vừa vào cửa là đã bị mấy nữ sinh cùng lớp kéo đến ngồi cùng nhau, trên mặt là nụ cười, lời từ chối căn bản không nói nên lời.
Buổi học nhanh chóng bắt đầu.
Thầy giáo giảng bài có kinh nghiệm phong phú, trên bục giảng, không chỉ thu hút được học sinh mà còn khiến nhóm lãnh đạo hứng thú. Rất nhiều người dự thính bắt đầu cầm bút ghi lại đánh giá, còn giáo viên nhà trường đến quan sát thì lại vô cùng căng thẳng.
Đến lúc phải mời học sinh lên bục làm bài, thầy giáo kéo bảng đen qua, hỏi ai có thể làm đề bài đang được chiếu trên máy chiếu.
Không ai tự đề cử, vì thế Trần Hứa Trạch bị điểm danh. Cậu cũng không từ chối, dáng người cao lớn đĩnh đạc đứng dậy khỏi chỗ, vẫn trưng khuôn mặt lạnh nhạt như ngày thường đi lên.
Phản ứng này cũng coi như phối hợp, giáo viên trong trường thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Trần Hứa Trạch giải bài đương nhiên không có vấn đề, nhưng cũng có lẽ vì cậu bị thầy giáo điểm danh yêu cầu lên, một vị lãnh đạo trông khá có tuổi đột nhiên hỏi: "Còn bạn học nào có thể giải bài này không?"
Bầu không khí thoáng chốc trở nên căng thẳng.
Bên dưới yên ắng, Lương Ly đột nhiên giơ tay. Thành tích ở lớp nghệ thuật của cô ta cũng có thể xem là không tồi, thầy giáo giảng bài không nghĩ nhiều, lập tức định gọi tên cô ta.
Ai ngờ, giây tiếp theo, vị trí phía trước Trần Hứa Trạch, có người giơ tay lên.
Theo ánh mắt hơi ngạc nhiên của thầy giáo, toàn bộ hội trường đều quay đầu nhìn sang, là Chu Yểu.
Chu Yểu rất khiêm tốn, cho dù tất cả mọi người đều biết thành tích cô tốt nhưng từ trước đến nay cô không chủ động lên tiếng, giống như ở lớp học, chỉ khi nào thầy cô giáo gọi tên cô mới đứng lên trả lời câu hỏi.
Thầy giáo giảng bài hơi sững sờ một chút, trên mặt ẩn ý cười, lập tức vẫy tay gọi cô đi lên.
Trần Hứa Trạch đứng bên phải bảng đen, cô đi sang bên trái, cầm lấy phấn, chữ viết thanh tú tinh tế, từng bước phân tích đề bài. Máy chiếu chuyển qua bảng đen, chiếu đáp án của hai người họ lên màn hình lớn.
Thầy giáo liên tục tán thưởng: "Hai vị bạn học đều giải rất tốt, rất tốt đấy!"
Mấy thầy cô giáo ở trường học đều rất vừa lòng, vẻ mặt của nhóm lãnh đạo cũng xem như không tồi, thậm chí vài người vừa viết vừa gật đầu.
Hai người kia thì vẫn chưa đi xuống. Chỉ thấy Trần Hứa Trạch cầm phấn, đặt tay bên cạnh đáp án vừa giải, giải thêm một lần nữa, phương pháp lại không giống vừa nãy.
Còn Chu Yểu, giống như nghênh chiến, cũng giống như phối hợp cùng chơi đùa với cậu, cũng cầm lấy phấn, tiếp tục giải phương pháp thứ hai.
Một đề bài, hai học sinh viết ra tổng cộng bốn cách giải, không biết là ai đi đầu, hội trường vang lên tiếng vỗ tay. Đầu óc linh hoạt, tư duy rõ ràng, biểu hiện hai người họ không học vẹt mà thật sự nghiên cứu sách vở. Học sinh như vậy rất có tiềm lực, đáng được tán thưởng.
Vỗ tay còn chưa xong, Trần Hứa Trạch lại cầm phấn, viết cách giải thứ ba. Chu Yểu cũng đồng thời cầm phấn, viết cách giải thứ ba của mình.
Sáu cách.
Trên bảng đen đã chằng chịt, một đề mà có thể áp dụng rất nhiều phương pháp. Trong mắt những người khác chứa đầy khen ngợi cùng sự kinh ngạc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!