Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Lớp nghệ thuật tầng một vừa có một nữ sinh vừa chuyển đến, là mỹ nữ radar [1], đương nhiên Nghênh Nệm biết được tin tức trước tiên, nhưng chuyện này cô ấy không hứng thú lắm nên không để ý.
[1] Mỹ nữ radar: nghĩa của từ radar thì chắc ai cũng hiểu nhỉ, mỹ nữ radar có thể hiểu là mỹ nữ nắm bắt thông tin nhanh nhạy đấy ^^
"Lương Ly trang điểm mắt kìa, rất nhạt, nhưng rất đẹp!"
"Học ở lớp nghệ thuật sướng quá, còn có thể mặc váy ngắn cao hơn đầu gối…"
Ngồi ở ghế đá trước bồn hoa, Chu Yểu và Nghênh Niệm có thể nghe được mấy chuyện bàn tán về học sinh vừa chuyển đến, Nghênh Niệm cười nói: "Xem ra danh tiếng của nữ sinh đó rất lớn."
Chu Yểu thấy là lạ: "Cậu không thích bạn học đó à?" Giang Gia Thụ đã từng nói, Nghênh Niệm thích nữ sinh đẹp, đối với mấy cô gái có vẻ ngoài xinh xắn, cô ấy luôn có hảo cảm.
Bị hỏi đến, Nghênh Niệm lắc đầu: "Mình cảm thấy nữ sinh đó trông cứ là lạ, tính cách cũng kỳ quặc, hơn nữa còn hay ưỡn ẹo, không hề có chút hào phóng nào, không thích."
Tuy rằng Nghênh Niệm nói vậy nhưng nữ sinh lớp nghệ thuật này vẫn nhanh chóng được yêu thích ở trường. Nữ sinh đó có bề ngoài đẹp, tính cách hoạt bát, ai cũng có thể chơi cùng, có vẻ quan hệ với ai cũng không tồi.
Lương Ly, không đến vài ngày, cái tên này đã nổi tiếng trong toàn khối.
Vốn mấy người họ không có quan hệ gì với Lương Ly, nhưng Lương Ly lại có quan hệ không tồi với một nam sinh tên Đại Hùng trong đám Giang Gia Thụ, nói đã gặp qua vài lần. Hình như Đại Hùng có chút thích nữ sinh đó, nhưng cũng không hẳn, tính cách cậu ấy tùy tiện, dứt khoát xem nữ sinh đó là bạn tốt.
Kể từ đó, Lương Ly liền trở thành một thành viên trong nhóm mấy người họ.
Học sinh mới chuyển đến đó, lần đầu tiên mọi người gặp mặt nhau là ở gần trường học, một đám đang bàn bạc đi ăn cơm chiều. Ánh mắt Lương Ly dừng ở trên người Chu Yểu, chào hỏi với cô đầu tiên.
"Cậu là Chu Yểu à? Mình đã nghe nói về cậu."
Sau đó không nói tiếp nữa, nghe không ra lời này là ý tốt hay ác ý. Chu Yểu không biết nên trả lời thế nào, nhưng người ta cũng chỉ cười mỉm, không biểu hiện cảm xúc không tốt gì, cứ nghĩ theo chiều hướng tiêu cực thì có vẻ phản ứng thái quá rồi, ảnh hưởng không tốt.
Chu Yểu liền cười chào hỏi với Lương Ly: "Mình là Chu Yểu, cậu là Lương Ly à?"
Lương Ly đáp: "Ừ".
Hai người nói qua nói lại, Nghênh Niệm đứng bên cạnh, Lương Ly lại không chú ý đến. Không cam lòng bị Chu Yểu xem nhẹ, Nghênh Niệm ho khan: "Yêu Yêu, mình đói bụng, đi ăn cơm đi."
Dường như lúc này Lương Ly mới phát hiện ra sự tồn tại của Nghênh Niệm, cười nói: "Cậu là Nghênh Niệm nhỉ?" Lương Ly đưa tay chỉ Giang Gia Thụ: "Cậu là em họ cậu ấy à? Mình nghe nói quan hệ giữa các cậu rất tốt! Vẫn luôn rất muốn quen với cậu!"
Vẻ mặt Nghênh Niệm không còn gì để nói: "Ai có quan hệ tốt với anh ấy, ai cũng biết chúng tôi chỉ hận không thể bóp chết đối phương, uống máu đối phương, ăn thịt đối phương mới tốt!" Tuy rằng nói đùa, nhưng thái độ của cô ấy với Lương Ly lại không tính là khách khí.
Lương Ly lập tức thay đổi sắc mặt, có chút tủi thân. Đại Hùng đứng ra hoà giải: "Ơ kìa, Lương Ly vừa chuyển đến, Gia Thụ và Niệm Niệm ngày nào cũng đùa giỡn với nhau, không hề có vẻ không vừa mắt nhau, đôi khi bọn mình cũng cho rằng các cậu có quan hệ rất tốt đấy. Phải nói là rất bình thường!"
Thật ra quan hệ giữa Nghênh Niệm và Giang Gia Thụ căn bản không có gì, nhưng phản ứng này của cô ấy, rõ ràng là cố ý không cho Lương Ly mặt mũi.
Nói xong, mấy người họ đi đến tiệm cơm, Chu Yểu kéo Nghênh Niệm: "Cậu làm gì thế?"
"Cậu nhìn cô ta đi." Nghênh Niệm hất cằm về phía trước: "Nói chuyện với cậu, nói chuyện với mình, cho dù nói chuyện với anh mình cũng phải liếc qua ngắm Trần Hứa Trạch. Cô ta cho là ai cũng mù à? Mình phiền nhất là cái loại trên mặt một vẻ sau lưng một vẻ, không có sức lực đâu mà chơi cùng!"
Chu Yểu nói: "Khả năng là cậu nghĩ nhiều thì sao?"
Nghênh Niệm ra vẻ đàng hoàng, mím môi nói: "Cậu hoài nghi ánh mắt của mình."
"Mình không có, mình chỉ là…" Chu Yểu vội dỗ cô ấy, Nghênh Niệm phụt cười, hai người đùa giỡn nháo nhào.
Nghênh Niệm nói: "Tuy rằng Trần Hứa Trạch, cái người này, mình thật sự không hiểu vì sao cậu ta lại chiếm được cái danh hiệu đẹp trai nhất Thất Trung. Cái mặt mà ngay cả một nụ cười cũng không có, người nào nhát gan bị cậu ta nhìn một cái là đã sợ hãi bật khóc…" Nói xấu Trần Hứa Trạch trước mặt Chu Yểu rất thoải mái, nhưng cũng phải chú ý đúng mực, Nghênh Niệm dừng lại đúng lúc, quay trở lại trọng tâm câu chuyện, nói: "Nhưng dù sao bây giờ cậu ta cũng là nam sinh có tiếng ở trường chúng ta, đám nữ sinh nhìn cậu ta thì tim đập loạn như nai con, đôi mắt cùng sáng lên, không phải do người ta nghĩ nhiều!"
"Người khác thích cậu ấy, là tự do của họ mà…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!