Chương 6: (Vô Đề)

Anh ta còn rộng lượng bao dung tha thứ cho tôi, một người tầm thường không thể hiểu được giao cảm tâm hồn cao quý giữa họ.

Lúc đó, chuyện ly hôn đâu giống như bây giờ.

Từ lúc nộp đơn lên đơn vị, từ lãnh đạo đồng nghiệp đến người thân, hàng xóm, đến cả tổ dân phố, hễ là người quen hay không quen, ai ai cũng sẽ lên tiếng khuyên: "Nhất định không được ly hôn!"

Hồi đó tôi nằm mơ cũng thấy con ch. ó đi ngang cửa nhà, há mồm ra nói tiếng người:

"Đừng ly hôn!"

Chó thật đúng là chẳng bao giờ nói được lời tốt đẹp.

Sau đó vì áp lực dư luận, lại thêm ba mẹ qua đời, rồi còn chuyện nuôi con trai… tôi không thể như ý muốn mà ly hôn với Lữ Hành.

Vì tiếng xấu cứng đầu cứng cổ, ở đơn vị tôi không thể được thăng chức.

Còn Lữ Hành lại nhờ hình tượng người quân tử độ lượng, từng bước lên cao.

Dì Lý với đám hàng xóm lâu năm cũng khuyên tôi:

Đã không còn tình cảm trong hôn nhân thì giữ tiền cũng tốt rồi.

Bảo tôi cứ giữ chặt tiền, chăm con cho tốt, còn đàn ông muốn đi đâu mặc kệ, dù sao cũng phải kéo dài, tuyệt đối không thể để Bạch Mạc Sầu lên làm vợ chính.

Thời gian trôi qua, cái gì thơm cũng thành hôi.

Tôi nghe theo.

Về sau, Lữ Hành quả thực ngày càng kiếm được nhiều tiền, tôi coi anh ta như cu li kiếm tiền, hai người ly thân mà sống lay lắt mấy chục năm còn lại.

Nhưng tôi thật sự không thấy vui vẻ gì, chỉ sống qua hơn năm mươi tuổi thì bị uất mà đổ bệnh, mắc ung thư v. ú rồi gục ngã.

……

Kiếp này, tôi đã dứt khoát cắt đứt quan hệ với Lữ Hành, còn công khai chuyện tình vụng trộm giữa anh ta và Bạch Mạc Sầu cho thiên hạ biết.

Hai người họ không phải yêu đến c.h.ế. t đi sống lại sao?

Vậy sao còn có nhiều cô khác ve vãn như thế?

Xem ra, với Lữ Hành, tình yêu quá dễ có được, một khi trong tay rồi thì chẳng còn gì đáng giá nữa.

Thực ra, anh ta chẳng yêu ai cả.

Chỉ là ai có lợi cho anh ta, thì anh ta sẽ sắp người đó vào đúng vị trí có ích nhất mà thôi.

Chỉ vì một kẻ ích kỷ vô tình và mối tình giả dối của anh ta, mà tôi mang tiếng ác cả một đời.

Được thôi.

Đã như vậy, thì đừng trách tôi tiếp tục lột trần lớp da giả tạo kia của anh ta.

12

Sau Quốc Khánh, nhà máy công bố danh sách những người đạt danh hiệu lao động tiên tiến.

Các phân xưởng, bộ phận đều có người nhận giải, trong số những người lên bục nhận thưởng, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy người mà tôi vẫn luôn muốn gặp.

Đó là chị chồng của tôi kiếp trước, Lữ Hạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!