Chương 12: (Vô Đề)

Năm đó trong hôn lễ, tôi đã thả Lữ Hà ra khỏi căn nhà khóa kín, từ đó hai chúng tôi trở thành bạn thân.

Chúng tôi đã đi thăm tháp Trắng, Cố Cung, Thiên An Môn, những nơi kiếp trước từng hẹn đi mà chưa từng đặt chân đến.

Tôi không nỡ nói cho chị ấy biết.

Kiếp trước, chị ấy bị gia đình sắp đặt, gả cho một người đàn ông bên ngoài thì thật thà, nhưng bên trong lại rác rưởi.

Chị ấy cũng bị nhốt trong nhà, chịu đựng từng trận bạo hành tàn khốc vô nhân đạo.

Họ không có con.

Bởi vì người đàn ông đó, ngoài điều kiện gia đình khá tốt, còn có một bí mật, hắn ta bị vô sinh!

Lữ Hành biết những bí mật đó, nhưng lại chọn cách khoanh tay đứng nhìn.

Anh ta nói:

"Chị à, cho dù giữa em và Trình Giáng không còn tình cảm, nhưng vẫn chưa ly hôn. Bởi vì ly hôn là chuyện đáng xấu hổ, là mất mặt, là phải chịu người đời chỉ trích. Dù vì lý do gì đi nữa, em không ly hôn, thì chị cũng phải như vậy."

Cuối cùng Lữ Hạ nhịn không nổi nữa, g.i.ế. c c.h.ế. t người đàn ông đó rồi tự sát.

Sau khi sống lại, tôi sợ nhất là chị ấy lại gặp phải người đàn ông đó.

Kết quả lại nghe nói, gã đàn ông đó trượt chân rơi từ trên núi xuống mà chết, lúc tìm được t.h. i t.h. ể thì đã bị dã thú gặm đến không còn hình dáng.

Ở đời này, sau khi rời khỏi nhà họ Lữ vào đúng ngày cưới của Lữ Hành, Lữ Hạ chưa từng quay lại.

Nhưng Lữ Hành thì không hề bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để được quay về xưởng tổng.

Anh ta thường xuyên viết thư cho chị ấy, bảo chị ấy nghĩ cách.

Thế nhưng Lữ Hạ hoàn toàn không có ý muốn nghĩ cách gì cho anh ta cả.

Cho đến khi Lữ Hành và Bạch Mạc Sầu sinh ra một đứa con trai, đứa trẻ đó vừa chào đời đã khiến người ta kinh ngạc.

Người thường thì phải ăn ngũ cốc, nhưng con anh ta lại không ăn được bất kỳ thứ gì của trần gian, chẳng phải là thiên nhân hay sao?

Ba mẹ nhà họ Lữ thì sắp lo c.h.ế. t đi được, lúc còn ở bệnh viện đã chửi Bạch Mạc Sầu té tát:

"Nhà chúng tôi rốt cuộc tạo nghiệt gì, cưới phải cô, cô xem cô sinh ra là cái thứ gì vậy? Sao lại… không có cái lỗ đít!"

Sinh con trai mà không có hậu môn.

Hahaha.

Lữ Hành lại đi mượn tiền Lữ Hạ.

Lữ Hạ bất đắc dĩ, chỉ đành lấy ra toàn bộ tiền tiết kiệm nhiều năm qua.

Đứa trẻ được phẫu thuật, sống sót.

Nhưng vì quá nổi tiếng, còn được đặt cho biệt danh là Không Có Hậu.

Chuyến học lần này, Lữ Hạ còn mang cả ảnh đứa trẻ theo.

Tôi vừa nhìn.

Ừm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!