Chương 5: (Vô Đề)

"Trước đây mẹ làm chủ, đúng là đã nuông chiều Tiêu Dĩnh quá mức. Con dâu à, từ nay con làm chủ, phải dạy con bé làm việc nhà cho tốt, đừng để khi lấy chồng rồi mà không biết chăm lo nhà cửa, người ta sẽ cười cho." Mẹ chồng đưa chìa khóa nhà cho tôi, nói rõ từng chữ một.

Vừa dứt lời, tôi chưa kịp lên tiếng, đã có người chặn họng bà:

"Con gái và con trai nhà bà thân thiết đến mức đó, ai dám lấy?"

Chặn hay lắm, tôi thầm giơ ngón cái lên khen người đó.

Mẹ chồng đã nhịn mãi, lần này không nhịn nổi nữa, lập tức cãi nhau ầm ĩ với người đó.

Cuối cùng, trưởng thôn phải đến can ngăn.

"Hiện nay đang là lúc phong trào đang nghiêm ngặt, sóng gió chưa nguôi, vậy mà các người đã la hét như chó điên, còn ra thể thống gì nữa?!"

Trưởng thôn mắng xong, lại nhìn mẹ chồng nghiêm mặt nói:

"Theo tôi thấy, Dật Hàng và Tiêu Dĩnh nhà bà đúng là không giống anh em ruột. Có lần ở bên sông, tôi còn thấy Tiêu Dĩnh bảo Dật Hàng giặt quần lót cho con bé."

"Đều là người lớn rồi, còn giặt đồ lót cho em gái, bộ không biết xấu hổ à? Bà thật sự phải dạy bảo lại chúng nó, người lớn thấy thì không sao, trẻ con mà thấy, há chẳng phải đang bày hư bọn nhỏ à?"

Dứt lời, mọi người cười ồ lên.

Mẹ chồng vừa xấu hổ vừa tức giận, mặt đỏ như Quan Công, nhưng không dám cãi lại trưởng thôn nửa lời, còn phải giả vờ nghe dạy:

"Trưởng thôn, tôi sẽ dạy bảo lại chúng nó, sẽ dạy bảo lại ngay."

Nhìn bà ta tức đến mồm méo xệch, lòng tôi khoan khoái vô cùng.

Tôi tưởng Dật Hàng xoa bụng cho cô ta đã là đủ vô liêm sỉ rồi, không ngờ bọn họ còn làm nhiều chuyện chấn động hơn thế.

Chợt nhớ lại kiếp trước, đã nhiều lần tôi thấy Tiêu Dật Hàng và Tiêu Dĩnh lén lút đi ra từ ruộng ngô.

Có khi áo của Tiêu Dĩnh còn cài sai cúc.

Bây giờ nghĩ lại, chắc hai người này đã làm những chuyện không nên làm.

Và những chuyện không nên làm, có lẽ đã làm từ lâu rồi.

Thật gớm ghiếc!

Có người còn muốn hóng thêm chuyện ghê tởm của bọn họ, vội chen đến trước mặt trưởng thôn:

"Trưởng thôn, ông biết chuyện thì ông kể thêm đi!"

9

Trưởng thôn liếc người đó:

"Giải tán hết đi, còn đứng đây làm gì? Việc đồng áng không làm, chờ bánh từ trên trời rơi xuống à?"

Tuy chức vụ không lớn, nhưng là trưởng thôn.

Mọi người đều không dám làm trái, lập tức giải tán đi hết.

Từ màn trình diễn lúc nãy, cùng những lời của trưởng thôn.

Giờ đây, cả làng đều biết hết chuyện.

Tiêu Dật Hàng giặt đồ lót cho Tiêu Dĩnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!