Chương 49: Ăn cơm cùng bạn bè

Cầm theo hai miếng thịt lớn đi trên đường, bọn họ nhận được vô số ánh mắt ghen tị, cuối cùng hai người cũng về đến khu nhà chung.

Tất nhiên, nó lại thu hút sự chú ý của mọi người ở khu nhà chung lần nữa. Những bác gái tụ tập buôn chuyện lập tức cảm thấy nói chuyện phiếm không còn hay nữa, chỉ có thịt mới là bá đạo.

Hà Ngọc Yến phụ trách nói chuyện với các bác gái vài câu. Lúc biết thịt này được chuẩn bị để đãi bạn bè của Cố Lập Đông, mọi người cũng ngại nói anh đổi cho bọn họ một chút thịt.

Cả buổi chiều, Cố Lập Đông làm sạch đầu heo, hầm thịt heo. Về phần con ngỗng lớn kia thì tung tăng nhảy nhót bị buộc vào cây cột dưới hiên nhà.

Bạn bè của Cố Lập Đông cũng nhanh chóng đi đến.

Đến gần sáu giờ chiều, người đến đầu tiên chính là Lâu Giải Phóng, là công nhân tạm thời trong xưởng sản xuất thép.

Người còn chưa đến nhưng giọng nói đã đến trước. Hà Ngọc Yến đang làm giúp trong bếp, chợt nghe thấy tiếng Lâu Giải Phóng đang nói chuyện với bác gái Phùng ở ngoài sân.

"Vâng! Đã lâu ngày không đến rồi, nếu không thì hôm nào có thời gian rảnh cứ đến đây cùng nhau ăn cơm."

"Con có mang theo mấy chai Bắc Băng Dương tới đây. Bác gái Phùng, dì có muốn một chai không?"

Hà Ngọc Yến vừa nhìn sang lập tức nhìn thấy một người thanh niên có khuôn mặt trắng nõn tươi cười đang lấy ra một chai soda nhét vào tay bác gái Phùng.

Bác gái Phùng cũng nở nụ cười nói: "Chút nữa dì sẽ cho cháu thêm ít rau. Lúc trưa chú Tào mang về một ít cây tể thái, làm rau trộn ăn rất ngon…"

Thấy vậy, Hà Ngọc Yến không khỏi quay lại nhìn Cố Lập Đông đang cắt thịt nói: "Lập Đông, người bạn này của anh rất biết cách nói chuyện đấy."

Cố Lập Đông nghe vậy thì cười không ngừng: "Từ nhỏ tên Lâu Giải Phóng này đã nói chuyện rất ngọt ngào. Ở khu nhà chính gần như không có người nào là không thích cậu ấy. Bất kể là ông bà hay là trẻ nhỏ, ai cũng thích nói chuyện với cậu ấy."

Hà Ngọc Yến cũng hiểu được người này rất biết cách nói chuyện, giống như đối tượng của Thẩm Thanh Thanh. Nhưng Lâu Giải Phóng mang lại cho người ta cảm giác rất nhẹ nhàng, còn Lại Cáp Bình kia luôn khiến người ta có cảm giác gì đó kỳ lạ.

"Xin chào chị dâu! Lập Đông, cuối cùng cậu cũng tìm chúng tớ rồi."

Không biết Lâu Giải Phóng ôm đồ đi tới hành lang từ lúc nào. Anh ấy chào đôi vợ chồng trẻ trong bếp, quen cửa quen nẻo đặt chai soda vào phòng chính sau đó đi đến phòng bếp giúp đỡ.

Cố Lập Đông thấy vậy thì bảo Hà Ngọc Yến đi vào nhà chính ngồi nghỉ, ở đây có bọn họ là được rồi.

Sai khi sắp cắt thịt xong, Hạ Tự Cường làm công việc bốc xếp trong nhà máy máy công cụ mới vội vàng chạy tới.

Hạ Tự Cường cũng không đến tay không mà mang theo một miếng thịt khô đi đến.

Cố Lập Đông thấy vậy, anh không khách sáo, nhận lấy rồi đưa cho Hà Ngọc Yến, sau đó nói chuyện với Hạ Tự Cường.

Cả ba cũng thường xuyên ăn cơm cùng nhau, Hạ Tự Cường vừa đến, ba người cùng bưng đồ ăn và bát đũa lên, hành động rất quen thuộc.

"Này, có phải dáng vẻ này của chúng tôi khiến cô bị giật mình không? Haha, khi Lập Đông còn độc thân, tôi và Tự Cường thường xuyên đến đây ăn trực."

Với đề tài này, mọi người cùng nhau ngồi xuống bắt đầu ăn thịt heo hầm.

Đồng thời, Hà Ngọc Yến cũng nghe được rất nhiều chuyện khi còn nhỏ của Cố Lập Đông.

Bất kể là Lâu Giải Phóng và Hạ Tự Cường, trong khu nhà bọn họ có rất nhiều trẻ con cũng không có ai chăm sóc. Sau khi tình cờ gặp Cố Lập Đông, cả hai thường đến sân chơi với Cố Lập Đông. - -

Bởi vì Cố Lập Đông là trẻ mồ côi, anh không thể nào chơi cùng với những đứa trẻ ở trong khu nhà chung nên anh chơi cùng Lâu Giải Phóng và Hạ Tự Cường.

Sau khi lớn lên, bởi vì điều kiện của hai người này rất kém, thỉnh thoảng bọn họ lại đến đây ăn ngủ. Lúc ấy ông Cố cũng không ngại chăm sóc bọn họ, còn dạy bọn họ rất nhiều đạo lý làm người, nhờ đó mà cả hai đã tìm được công việc hiện tại.

"Chị dâu, chúng tôi đều là người thô lỗ, không biết nói lời nay, chỉ biết cảm ơn cô đã kết hôn với Lập Đông của chúng tôi."

Dù không uống rượu nhưng anh ấy đã uống hai chai soda, Lâu Giải Phóng bắt đầu xúc động.

Cố Lập Đông nghe vậy, sợ đối phương dọa vợ mình nên nhanh chóng vỗ về bạn mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!