Tạm thời cô không biết mình có chịu thiệt thòi hay không. Dù sao thì buổi trưa sau khi gặp Cố Lập Đông, hai người đi trên đường, Hà Ngọc Yến cũng nói chuyện này với anh. Tất nhiên anh cũng có chút kinh ngạc, cũng cảm thấy chuyện này rất khó nói.
Tuy nhà bọn họ có qua lại với nhà họ Thẩm nhưng chủ yếu là Cố Lập Đông có liên hệ với cha của Thẩm Thanh Thanh.
Hai ngày nay nhìn nhà họ Thẩm rất hài lòng với Lại Cáp Bình. Hai người bọn họ đều là người ngoài, lúc này mà tạt gáo nước lạnh vào người bọn họ, làm không tốt sẽ bị người ta chán ghét.
"Anh nói xem, có phải làm người tốt thật sự rất khó không?" Hà Ngọc Yến không khỏi thở dài.
Mệnh của cô là gì thế, tại sao luôn gặp phải khúc mắc yêu hận này vậy. Sau đó cô còn phải giúp đỡ bọn họ, cô không thể trơ mắt nhìn người ta nhảy vào hố lửa được. Nhưng nhúng tay vào chuyện nhà người ta là điều mà cô không muốn nhất.
Nhìn thấy Hà Ngọc Yến đang suy nghĩ, Cố Lập Đông đưa tay vuốt vuốt tóc trên đỉnh đầu cô, mái tóc mềm lại được vuốt trong lòng bàn tay như trái tim mềm mại của vợ anh.
Tuy miệng cô nói không tình nguyện thế nào đi chăng nữa nhưng điều vợ ghét nhất là nhìn thấy đồng chí nữ bị lừa. Loại người mềm lòng này thật sự là báu vật mà.
Nếu không phải hai người đang đi trên đường anh thật sự rất muốn ôm vợ vào lòng hôn hai cái.
"Anh đang nghĩ cái gì vậy?"
Hà Ngọc Yến thấy người đàn ông như đang mất tập trung, cô cũng không quan tâm có đang đi trên đường hay không, trực tiếp thò tay ra vỗ hai cái vào ngực anh.
Cố Lập Đông giả vờ như đang bị thương, ôi ôi vài cái chọc cho Hà Ngọc Yến trừng mắt nhìn anh mấy lần. Lúc này anh mới nghiêm túc nói: "Chuyện này em không cần phải lo lắng, cứ giao cho anh, anh lấy em về để làm vợ, cũng không thể để em gặp rắc rối vì chuyện này được."
Người đàn ông vừa rồi trông có vẻ bị thương nhưng trong nháy mắt lại có cảm giác như một ngọn núi ngạo nghễ.
Mà bất kể anh có thay đổi như thế nào cũng là vì muốn tốt cho cô.
Loại hành động toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì một người này làm sao cô có thể không cảm động được?
Cho nên định buổi trưa sẽ đến tiệm cơm quốc danh để ăn tối, chúc mừng cô nhận chứng nhận tốt nghiệp trung học ban đầu lập tức trở thành hai người đi về nhà, cùng nhau xuống bếp, ăn mì trứng và rau một cách ngọt ngào.
Đương nhiên, không cần phải nói cũng biết, khi nấu bát mì cũng đã hâm nóng sự nhiệt tình ngọt ngào của bọn họ.
Cũng may hai người tạm thời thay đổi hành trình, không đến tiệm cơm quốc doanh. Nếu không thì chắc chắn sẽ nhìn thấy Thẩm Thanh Thanh và Lại Cáp Bình cùng nhau đi ăn để hâm nóng tình cảm.
- -
Sau khi ăn cơm xong, Hà Ngọc Yến nghỉ trưa một lát sau đó cô đi ra ngoài với Cố Lập Đông.
Hai người trực tiếp đi đến chỗ hợp tác xã cung ứng, đơn vị cấp trên của trạm phế phẩm để làm thủ tục nhận việc. Sau đó lại đến trạm phế phẩm để tìm ông Khang nói chuyện ngày mai sẽ đến làm chính thức. Sau đó họ lên xe công cộng rồi cùng nhau đi đến lò mổ.
Giờ là tháng sáu, tới buổi chiều lò mổ thịt heo đã đóng cửa, trong góc chỉ còn có mấy con ngỗng béo chưa giết.
"Em thấy mua ngỗng là được rồi."
Buổi trưa không làm tiệc chúc mừng, hôm nay Cố Lập Đông không cần lái xe, cô cũng có thể mua một chút thịt ngon về, về nhà nấu một bữa thật ngon, mời bạn bè lâu ngày không gặp đến nhà ăn một bữa.
Bởi vì là quyết định tạm thời nên hai người cũng không có ý định làm mấy món phức tạp, định làm món ngỗng hầm cách thủy trong nồi sắt là được. Đến lúc đó dán thêm vài chiếc bánh bột ngô vào thành nồi là đủ cho mấy người bọn họ ăn.
Cố Lập Đông vừa định nói, chợt nghe thấy có người đi từ trong lò mổ ra chào hỏi anh: "Lập Đông, hôm nay không cần lái xe à! Bây giờ mới đến mua thịt thì còn thịt gì ngon chứ!"
Người vừa đến nói xong, trực tiếp đi đến khu chăn nuôi được vây quanh tạm thời trong góc, dồn dồn một lúc rồi ôm con ngỗng mập nhất: "Con này đi, con này có sức nhất."
Con ngỗng lớn bị người ta thô bạo xách trong tay phát ra tiếng kêu chói tai. Hà Ngọc Yến thấy con ngỗng lớn kia vỗ cánh giãy chân, cô trực tiếp lui về sau vài bước.
Không phải cô vô dụng, chỉ là người lớn lên trong thành phố chưa bao giờ nhìn thấy một con ngỗng lớn mạnh như vậy.
Cố Lập Đông thấy vậy, anh trực tiếp đứng trước mặt vợ sau đó mới nói chuyện với người kia.
"Anh La, em còn tưởng anh đã tan làm rồi…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!