Đổng Kiến Thiết lên giọng: "Không phải đã nói với cậu rồi sao? Nữ liệt sĩ cũng sợ bị đàn ông quấn lấy. Tuổi của Thẩm Thanh Thanh cũng hơi lớn rồi mà lại không biết chỗ tốt của đàn ông. Ba của cô ấy không cho cậu tiếp xúc với cô ấy thì cậu cũng không dám tiếp xúc với cô ấy lúc đông người à?!"
"Đây… Đây không phải lưu manh à?" Tào Đức Tài không có kinh nghiệm ở chung với nữ đồng chí. Nhưng lúc nghe phương pháp mà Đổng Kiến Thiết dạy mình, anh ta vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
"Anh đã nói với cậu rồi, phụ nữ ấy mà, miệng nói không cần nhưng thật ra trong lòng lại rất muốn."
Cố Lập Đông mở cửa phòng chuẩn bị đến nhà bếp đun chút nước ấm cho vợ lau người. Kết quả vừa ra khỏi cửa đã nghe thấy một đoạn ảo diệu như vậy. Anh lập tức cảm thấy Đổng Kiến Thiết này đúng là có bệnh.
Cố tình Tào Đức Tài lại là kẻ ngốc, anh ta thật sự cho rằng lời của đối phương là hoàn toàn chính xác. Anh ta liên tiếp gật đầu, vẻ mặt như đang học hỏi.
Cố Lập Đông kiềm chế, quyết định sáng mai trên đường đi làm sẽ tìm Tào Đức Tài để nói chuyện, khuyên anh ta đừng nên nghe lời của Đổng Kiến Thiết.
Đến phút cuối có khi thật sự trở thành lưu manh mất.
Sáng hôm sau, Cố Lập Đông ăn qua bữa sáng rồi ra cửa từ sớm.
Khu nhà cách nhà máy không xa lắm, đi đường mất mười mấy phút là đến. Anh vừa ra đến cửa đã nhìn thấy Tào Đức Tài đi ở đằng trước. Nhìn hướng anh ta đi không giống với đường đi làm, ngược lại giống với đường đến tiệm cơm quốc doanh.
Người này đúng thật là…
Cố Lập Đông nhớ đến những gì tối qua mới nghe được, anh quyết định đi lên phía trước đánh cho người ta tỉnh ra.
Nhưng chưa đợi anh đến gần chỗ Tào Đức Tài, từ phía sau đã có một bóng người nhanh như tia chớp lao đến.
Sau đó Cố Lập Đông lập tức nhìn thấy tên nhóc Tào Đức Học kia. Cậu nhóc lôi kéo anh trai Tào Đức Tài đi về phía ngõ cụt trong góc. Anh cũng dứt khoát đi theo. Sau đó thì nghe được một cuộc đối thoại khiến người ta khiếp sợ.
"Anh, không phải chị Thanh Thanh từ chối anh rồi sao? Sao anh còn quấn lấy người ta."
Từ nhỏ Tào Đức Học đã là một đứa trẻ hay ngại ngùng, với tư cách là anh trai của cậu ấy, đây là lần đầu tiên Tào Đức Tài thấy em trai mình kích động như vậy. Trong giây lát, hắn cũng không nghe được em trai mình nói cái gì. Chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào em trai mình, giống như đây là lần đầu tiên hắn gặp cậu ấy.
"Anh ơi, anh có nghe em nói không? Đã đến giờ đi làm rồi, anh không đi làm mà đến nhà ăn Quốc Doanh, có phải anh muốn quấn lấy chị Thanh Thanh phải không?" Tào Đức Học chất vấn anh trai mình nhưng trong lòng anh ta đang nghĩ về cuộc trò chuyện mà mình nghe được tối qua.
Nhà chính của bọn họ có hai căn phòng. Anh và anh trai từ nhỏ đã sống trong căn phòng gần mái hiên phía đông. Kể từ khi anh trai tuyên bố với cả nhà muốn có quan hệ tình cảm với chị Thanh Thanh, Tào Đức Học đã cảm thấy anh trai mình không còn giống lúc trước nữa,
Đặc biệt là hành động mấy đêm không ngủ, chạy ra ngoài hành lang hút thuốc cùng với Đổng Kiến Thiết càng khiến Tào Đức Học cảm thấy kỳ lạ.
Tối hôm qua anh cố ý đi ra xem anh trai mình làm gì, kết quả lại nghe thấy cuộc đối thoại giữa hắn và Đổng Kiến Thiết.
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Anh cũng không biết nên gọi anh trai là ngốc hay là khờ, lại đi tin vào những câu chuyện hoang đường kia của Đổng Kiến Thiết.
"Anh, em đã nói với anh. Chị Thanh Thanh và người nhà chị ấy đã từ chối anh rồi. Nếu anh vẫn muốn tiếp tục quấy rầy, anh chính là một tên lưu manh đang đùa bỡn gái nhà lành, anh không được tin những lời Đổng Kiến Thiết nói."
Nghe em trai nói, vẻ mặt Tào Đức Tài tỏ ra không quan tâm: "Đổng Kiến Thiết cũng lấy được con gái của phó trưởng xưởng làm vợ. Tại sao lại không thể tin lời anh ta nói? Ngược lại là em kìa, em là tên nhóc, còn chưa đủ lông đủ cánh, hiểu được ý của phụ nữ sao?"
Trong suy nghĩ của Tào Đức Tài, em trai Tào Đức Học vẫn còn là một đứa trẻ đi theo sau mình. Nếu như hắn không để ý đến cậu, cậu sẽ khóc lóc xin chơi cùng. Cho nên, mặc dù những lời này của em trai là có ý tốt nhưng hắn vẫn cảm thấy vô ích.
Nhìn toàn bộ khu nhà, thậm chí là khắp con phố nhỏ, có người đàn ông nào có bản lĩnh như Đổng Kiến Thiến, tìm được một người vợ có điều kiện tốt như vậy chứ?
Dù sao hắn cũng chưa tìm được người mà mình thích. Như vậy, tìm được một đồng chí nữ có điều kiện như Thẩm Thanh Thanh cũng không tệ. Ít nhất nhà người ta cũng có một căn nhà làm tài sản. Sau này hắn cũng không cần phải lo lắng chuyện đơn vị chia phòng ở.
"Anh ơi, anh…" Tào Đức Học thấy anh trai không để ý đến lời mình nói, tức giận nói tiếp.
Nhưng Tào Đức Tài đã bắt đầu đẩy em trai đang ngăn trước mặt mình ra. Trên đường đi đến nhà ăn Quốc Doanh, đợi khi Thẩm Thanh Thanh đi làm, đi đến nói chuyện cùng cô để vun đắp tình cảm.
Tào Đức Học bị anh trai đẩy ra, anh ngẩn người một lát rồi quay lại tiếp tục chặn đường đi của Tào Đức Tài.
Hiện tại, tâm trạng của anh có chút kích động, cả người có chút run rẩy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!