Chương 41: Những người đàn ông sầu muộn

Buổi tối là lúc mọi nhà đều nghỉ ngơi. Hà Ngọc Yến tiếp tục ngọt ngọt ngào ngào với Cố Lập Đông. Mà nhà họ Đổng ở bên đối diện, đôi vợ chồng mới cưới Đổng Kiến Thiết và Lâm Hà Hương lại lần nữa chờ đợi từng phút một trôi qua, rồi lại một phút nữa.

Tuy rằng hai ngày nay bác gái Trịnh không còn làm loại chuyện như gõ tường nữa nhưng điều này vẫn trở thành một cơn ác mộng vây quanh vợ chồng hai người.

Hừm, nói chính xác hơn thì là cơn ác mộng của Đổng Kiến Thiết.

Đổng Kiến Thiết mang vẻ mặt ngơ ngác ra khỏi nhà, hắn đứng trước hành lang bật lửa châm điếu thuốc lá. Cầm điếu thuốc trong tay, hắn nhìn vầng trăng vừa tròn lại to trên bầu trời giữa làn khói thuốc.

Ánh trăng này thật giống như đang cười nhạo mình.

Đổng Kiến Thiết hận đến mức đá đá cây cột ở hành lang. Chưa đợi hắn ta kêu lên vì đau đã nghe thấy giọng nói của một người đàn ông phát ra từ hành lang gần phòng mình.

"Kiến Thiết, tôi rất hâm mộ anh vì đã có vợ đấy."

Đổng Kiến Thiết: "Buổi tối cậu chạy ra đây dọa người à?"

Mắng chửi xong hắn ta mới nhìn rõ người đàn ông đó hóa ra là Tào Đức Tài.

Hắn chịu đựng cơn đau trên chân, nhe răng trợn mắt hỏi: "Cậu đến đây làm gì?"

Tào Đức Tài khẽ thở dài, đi lên phía trước rút lấy điếu thuốc lá kẹp trong ngón tay của Đổng Kiến Thiết. Anh ta hít mạnh một hơi, lúc này mới nói: "Hẹn hò không thuận lợi. Người ta chê tôi."

Tào Đức Tài không nói đến việc anh ta có yêu Thẩm Thanh Thanh hay không. Chẳng qua cũng đã đến tuổi, đối phương lại độc thân, điều kiện trong nhà cũng tốt. Dù sao nếu đã không tìm được người mình thích thì chẳng bằng tìm người quen kết hôn cũng được.

Cố tình anh ta chấp nhận sự tạm bợ này nhưng Thẩm Thanh Thanh người ta lại không muốn hợp tác.

"Haizz…"

Đổng Kiến Thiết biết nhà họ Tào và nhà họ Thẩm có ý định kia. Nếu không cũng sẽ không nhờ vợ chồng bọn họ giật dây giúp đỡ. Lúc này nhìn dáng vẻ như tủi thân của Tào Đức Tài, sự bực bội "một phút" tự nhiên được chữa khỏi một cách thần kỳ.

Thật tốt, có người còn thảm hại hơn cả hắn ta.

Lập tức Đổng Kiến Thiết có dáng vẻ như anh em tốt, bước lên vỗ vỗ bả vai của Tào Đức Tài: "Có là nữ liệt sĩ thì cũng sợ bị đàn ông quấn lấy. Điều kiện gia đình của Thẩm Thanh Thanh cũng không tệ lắm. Nếu cậu thật sự muốn cưới cô ấy thì không bằng cậu lấy ra chút sự chân thành đi. Mỗi ngày đi làm hay tan làm đều đến đưa đón cô ấy. Anh và chị dâu của cậu có thể thành được như vậy cũng đều là vì cô ấy đã nhìn thấy sự chân thành của anh đấy."

- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Thấy chủ ý này của Đổng Kiến Thiết cũng không tệ. Bắt đầu từ ngày hôm sau, mọi người ở khu nhà đều thấy Tào Đức Tài đang theo đuổi Thẩm Thanh Thanh.

Lúc trước hai nhà bí mật chuẩn bị cho bọn họ hẹn hò thử xem có thể thành công được hay không. Nếu không thành công thì coi như không có việc gì xảy ra, như vậy cũng không gây nên ảnh hưởng gì với thanh danh của hai đứa trẻ.

Giờ thì hay rồi, buổi sáng Tào Đức Tài chạy đến tiệm cơm quốc doanh mua sữa đậu nành lẫn bánh quẩy mang về trực tiếp chạy đến nhà họ Thẩm. Mấy hành động này dù là người mù cũng biết anh ta đang có ý đồ gì.

Hà Ngọc Yến đứng ở hành lang ăn bữa sáng, nhìn chú Thẩm cau mày đẩy Tào Đức Tài ra ngoài, cô cảm thấy người ba này không tệ chút nào.

Cố Lập Đông nhìn qua đã biết Hà Ngọc Yến đang suy nghĩ cái gì, anh cười nói: "Không cần lo lắng đâu. Chú Thẩm với thím Phạm đều là người biết thương con cái. Nếu Thẩm Thanh Thanh đã nói không thích thì bọn họ nhất định sẽ không cho Tào Đức Tài bất kỳ cơ hội gì."

Lúc nói lời này, Cố Lập Đông không khỏi cảm thấy vợ mình thật là hiền lành. Rõ ràng cô không thân quen gì mấy với Thẩm Thanh Thanh nhưng khi nhìn thấy chuyện này thì lại lập tức trở nên lo lắng.

Hà Ngọc Yến nghe vậy cũng thấy có vẻ đúng: "Vậy thì tốt rồi, em chỉ không muốn thấy nữ đồng chí bị người ta ép buộc."

Còn hai người Lý Lệ Lệ và Lâm Hà Hương tự nguyện nhảy vào hố lửa thì cô không còn lời gì để nói nữa rồi.

"Đúng rồi, đợi lát nữa em với mấy người bác Phùng đi lấy phiếu hàng hóa của tháng này. Đến lúc đó em mua ngũ cốc tinh chế* về luôn nhá?"

(*Ngũ cốc mịn hay ngũ cốc tinh chế để chỉ gạo và bột mì, ngược lại với ngũ cốc nguyên hạt. Ngũ cốc tinh chế là sản phẩm ngũ cốc sau khi đã trải qua quá trình xay xát, loại bỏ cám và mầm để có kết cấu mịn hơn cũng như thời hạn sử dụng lâu hơn so với ngũ cốc nguyên hạt. Tuy nhiên, điều đáng lưu ý là quá trình chế biến ngũ cốc tinh chế này cũng loại bỏ đi một số chất dinh dưỡng, bao gồm cả chất xơ quan trọng cho sức khỏe.)

Hiện tại lương thực chủ yếu trong nhà đều là gạo trộn lẫn với ngũ cốc nguyên hạt, đều theo tỉ lệ một một. Một tuần có thể ăn được mấy bữa mì sợi. Còn thịt thì có thể ăn một hai bữa trong một tuần. Xương thịt thì có thể ăn mỗi ngày, thứ này thì không cần phiếu.

Loại tiêu chuẩn ăn uống này có lẽ trong ngõ nhỏ này có rất ít nhà có thể sánh được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!