Lúc cô xách rau xanh quay về khu nhà chung thì thấy sân trước và sân sau khu nhà có không ít hàng xóm đang vây quanh.
Những người này đến cùng với nhau, không cần nói cũng biết bọn họ đang nói chuyện tối hôm qua.
Thậm chí có người còn chạy đến trước cửa nhà họ Đổng, ý đồ lôi bác gái Trịnh đang trốn trong lòng ra ngoài tán gẫu một chút.
Bác gái Trịnh đang trốn trong phòng lén mở cửa sổ ra một chút, nghe người bên ngoài đang nghị luận chuyện nhà con trai mình thì tức giận dậm chân.
Nếu như không phải con trai dặn mình hôm nay không được đi ra ngoài thì sáng sớm bà ta đã ra ngoài đại chiến 300 hiệp cùng với mấy người kia rồi.
Con trai không cho đi nhưng lại mang theo con dâu đi làm cùng, con trai út cũng bị con trai lớn đưa đến trường học, chỉ có một bà già ở nhà, nghẹn họng nhưng không biết nói với ai.
Nhìn thấy bóng dáng Hà Ngọc Yến, bác gái Trịnh không nhịn được mà bĩu môi.
Chuyện tối qua, lúc con trai lớn bị gọi đi chưa được bao lâu thì bà ta cũng biết được có chuyện gì.
Thật ra thì bà ta biết con trai nhỏ vì muốn làm mình hết giận nên mới đi chọc ghẹo Lâm Hà Hương. Lúc đó bác gái Trịnh cảm thấy rất vui mừng, thằng nhóc Kiến Dân này đúng là hiếu thảo.
Nhưng sau khi con trai lớn cả người dính phân thối lại khiến cho bác gái Trịnh tức giận.
Dù sao bà ta cũng vừa vui mừng lại rối rắm cả một đêm. Đến ban ngày lại rơi vào tình cảnh tâm tình mâu thuẫn mà không thể kiếm người khác để kể.
Bà ta không ngốc, bây giờ con dâu cả nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này đâu! Tối qua còn nói muốn tìm ra người hại cô ta phải ngã vào đống phân nhưng bà ta lại không nói ra.
Hà Ngọc Yến thấy bóng dáng bác gái Trịnh đang trốn sau cửa sổ, cô chỉ cảm thấy động tác của bà ta rất buồn cười.
Cô cũng không để ý đến những người này mà xách đồ ăn đi về nhà.
Chuyện tối qua vẫn có ảnh hưởng với cô nên buổi sáng cô chỉ ăn chút cháo. Buổi trưa thì chuẩn bị nấu mì rau, ngay cả thịt, trứng gà hay dầu cũng không bỏ vào.
Không ít người cũng có di chứng như Hà Ngọc Yến.
Lâm Hà Hương bị người ta nhìn thấy chuyện kia cũng đang vỡ vụn.
Mọi người khắp ngõ nhỏ đều biết tối qua cô ta ngã vào hố phân, đa số những người này là công nhân viên chức trong nhà máy. Hôm nay đi làm, mọi người đều đến hỏi thăm cô ta cảm giác ngã vào hố phân thế nào. Thậm chí có người còn nhìn chằm chằm vào môi cô ta.
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Lâm Hà Hương biết vì sao cho nên càng không thể chịu nổi.
Cô ta chạy đến văn phòng của ba bắt đầu khóc lóc kể lể.
"Đừng khóc nữa. Không phải con nói thằng nhóc Đổng Kiến Thiết kia tự mình chạy đến nhà vệ sinh công cộng để cứu con sao?"
Ba Lâm cũng không ngờ đến con gái mình lại gặp một chuyện ly kỳ như thế. Sáng nay còn chưa ra cửa đã bị người trong khu nhà ngang tóm được nói một lúc. Ông ta cũng thương con gái mình nhưng con rể đã ra tay cứu người, ông ta còn nói được gì nữa chứ?
"Bố, có người muốn hại con." Lâm Hà Hương nói đại khái về những chuyện đã xảy ra với mình.
Vừa mới dứt lời cô đã thấy mẹ Lâm vội vã từ bên ngoài đi đến.
"Sao bà không đi làm đi!"
Ba Lâm vừa nói xong thì mẹ Lâm đã mắng ông ta một tràng: "Con gái gặp phải chuyện này, tôi làm gì có tâm tình mà đi làm chứ!"
Ba Lâm và mẹ Lâm đã kết hôn nhiều năm nhưng chỉ có một đứa con gái. Nói không tiếc nuối là giả nhưng yêu thương con gái là thật.
Sau khi vợ chồng hai người biết được có người chọc ghẹo con gái thì rất tức giận. Nhưng chuyện đã xảy ra vào tối qua, bây giờ tìm đầu sỏ gây tội sợ là rất khó.
"Con mặc kệ, nhất định con phải tìm được ai là người hại con. Còn nữa, sau này con sẽ không đến nhà vệ sinh công cộng nữa đâu…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!