Một nơi khác, vợ chồng Đổng Kiến Thiết và Lâm Hà Hương mới cưới ở khu nhà chung lại không tình nồng như thế.
Lâm Hà Hương vừa mới kết hôn cũng không nghỉ làm mà đã đến chỗ làm ngay ngày hôm sau. Không phải cô ta yêu nghề kính nghiệp mà cô ta không muốn ở nhà mắt to trừng mắt nhỏ với ông Đổng và bà Trịnh.
Vất vả tránh né được một ngày, về đến nhà lại phát hiện ra không ai nấu cơm.
Bác gái Trịnh ngồi xếp bằng trên giường, vừa cắn hạt dưa vừa phun vỏ hạt dưa ra nền nhà. Nhìn thấy Lâm Hà Hương tan làm quay về thì lập tức hất cái cằm lên, hướng về phía nhà bếp nói: "Đi nấu cơm đi, đồ ăn đều mua hết cho cô rồi, có mẹ chồng nhà nào quan tâm như thế không hả."
Lâm Hà Hương nhìn rau dại đầy bùn đất được vứt chỗ bếp mà bật ngửa.
Đúng lúc Đổng Kiến Thiết cũng tan lam quay về, cô ta không chút nghĩ ngợi mà chạy đến làm nũng: "Kiến Thiết à! Đồ ăn này… em không rửa đâu! Em cũng sẽ không nấu cơm…"
Đổng Kiến Thiết vừa vào đến nhà, còn chưa kịp phản ứng có chuyện gì xảy ra thì đã bị Lâm Hà Hương cuốn lấy.
Bác gái Trịnh thấy thế lập tức nhảy dựng lên trên giường. Hạt dưa trong tay cũng không cần nữa, bà ta đến trước mặt con trai: "Kiến Thiết à! Cả đời mẹ cực khổ nuôi ba chị em các con lớn lên, thật vất vả mới có một cô con dâu, muốn thanh nhàn mấy ngày mà không được hay sao?"
Bác gái Trịnh là người không biết xấu hổ. Thấy con dâu dùng ngữ điệu ỏn ẻn cáo trạng với con trai mình, bà ta cũng không cam lòng chịu thua.
Đổng Kiến Thiết bị hai người phụ nữ vừa lôi kéo vừa nói chuyện, hắn chỉ cảm thấy đau đầu. Cuối cùng hắn bị ánh mắt đáng thương của mẹ mình thu phục.
"Hà Hương, mẹ anh lớn rồi, còn chưa được hưởng phúc. Anh…"
Đổng Kiến Thiết nghĩ cô ta làm con dâu thì phải nghe lời mẹ chồng. Nhưng nhìn thấy vẻ không tình nguyện từ trong đôi mắt Lâm Hà Hương, nghĩ đến buổi họp ngày hôm nay, ba Lâm Hà Hương, ba vợ của hắn có khả năng sẽ được làm phó trưởng nhà máy nên cũng cắn răng lại mà nói: "Đợi anh thay đồ xong thì cùng làm việc với em…"
Hai vợ chồng đứng bên cạnh bồn rửa cùng nhau nhặt rau, phòng đông cách đó không xa thỉnh thoảng truyền đến tiếng mắng của bác gái Trịnh. Tuy rằng rửa rau rất phiền nhưng nghĩ đến Đổng Kiến Thiết thiên vị mình, Lâm Hà Hương chỉ cảm thấy trong lòng rất ngọt ngào.
Quả nhiên sự lựa chọn của bản thân không sai. Tuy rằng mẹ Đổng Kiến Thiết rất phiền phức nhưng Đổng Kiến Thiết lại là người đàn ông biết quan tâm. Chỉ cần mình tóm được trái tim của hắn thì sau này sẽ không thiếu ngày sung sướng.
Trong mơ muốn cuộc sống tốt thì có cuộc sống tốt, các loại vàng bạc châu báu, quần áo lụa là, nhà cao cửa rộng, những ngày tháng như thế mới chính là ngày lành.
Bác gái Trịnh thấy mình chửi rủa cũng không thể ngăn cản con trai mình cùng con dâu làm việc nên tức đến nỗi tâm can đều đau.
Đổng Kiến Dân thấy mẹ mình bị chị dâu mới đến ức h**p nên trong lòng rất khó chịu. Cậu phải cho người này nếm trải một chút mới được.
Đợi đến khi tất cả mọi người trong khu nhà chung đi nghỉ ngơi, Đổng Kiến Dân đang nằm trong lòng ngực mẹ mình mới từ từ mở mắt.
***
Đêm khuya 12 giờ đêm, cả khu nhà đã tiến vào giấc ngủ, thường vào giờ này mọi người cũng đã đi ngủ hết rồi.
Căn phòng nhỏ ở nhà họ Đổng phía đông, Lâm Hà Hương hầm hừ đẩy đẩy muốn lay Đổng Kiến Thiết dậy.
"Có phải mẹ anh điên rồi không? Lại gõ tường kìa. Lại gõ nữa…"
Lâm Hà Hương hạ giọng oán giận, ánh mắt liếc nhìn h* th*n cơ thể Đổng Kiến Thiết một cái.
Gả vào được hai ngày, cô ta cứ nghĩ hai ngày này sẽ có chuyện tốt nhưng không ngờ lại bị bà già kia phá hỏng hết. Còn gõ nữa sợ rằng Đổng Kiến Thiết sẽ hoàn toàn phế đi. Nhưng Lâm Hà Hương không dám nói những lời sau, sợ động chạm đến Đổng Kiến Thiết.
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Sao Đổng Kiến Thiết lại không tức giận được chứ.
Cổ xưa có câu, một tiếng trống là thêm dũng khí, hai tiếng trống tinh thần sa sút, ba tiếng trống dũng khí khô cạn.
Mỗi lần đến thời khắc mấu chốt, mẹ nó, lại đến nữa. Điều này khiến cho tinh thần phấn chấn trong người hắn trở thành con gà trống bại trận sau cuộc chiến. Chuyện này chỉ mỗi đàn ông mới biết khổ sở, hắn lại không có nơi phát tiết.
Nghĩ đến đây cả người hắn đều ghé sát vào chiếu. Trong lòng đang cân nhắc nên phá vỡ cục diện này như thế nào.
Mà Lâm Hà Hương đã không còn tâm tình tranh luận với hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!